Chương 578: Cô ta vẫn độc ác như thế

Vương Nhất Dạ
Nguồn: tamlinh247.org
Tôi bàng hoàng giật mình nhìn về phía Bào Văn, cô ta nhìn tôi bằng con mắt độc ác: “Em cố tình lôi kéo sự chú ý của mọi người. Em muốn để cho anh ta gϊếŧ người phụ nữ của anh đấy!” Trần Danh giả cười lên hả hả: “Tao biết nếu tao bắn Tống Giai Âm mày nhất định sẽ liều mạng cứu cô ta. Tuy là tao muốn mày chết lắm, nhưng Văn Văn lại muốn con đàn bà kia chết. Tao cũng biết rằng khiến mày đau khổ thì còn vui hơn là để mày chết cơ. Vậy nên tao mới cố tình bắn mày. Cứ thế, con đàn bà kia nhất định sẽ quên mình mà cứu mày. Rồi sau đó, cô ta chắc chắn sẽ phải chết”. Tôi ngồi bệt xuống đất, nhận ra mình đã hại Tống Giai Âm. Tôi không nên bị rối loạn khi Bào Văn nói ra những lời kia! Nếu tôi không rối trí, Tống Giai Âm cũng sẽ không an ủi tôi mà phân tâm, mà như vậy Trần Danh giả cũng không có cơ hội ra tay. Tôi chậm rãi đứng dậy, thất thểu đi từng bước về phía Bào Văn. Cô ta chỉ nhìn tôi rồi cười, một nụ cười độc ác như rắn rết. Y hệt lúc ban đầu khi chúng tôi quen nhau. Tôi đột nhiên nhận ra, cô ta hoàn toàn chẳng hề thay đổi chút nào. Dù có yêu tôi đến thế nào đi nữa, sự ích kỷ của cô ta cũng vẫn luôn còn ở đó…