Chương 79

Quân Tường
Nguồn: tamlinh247.org
Diệp Chỉ: “…”. Chần chừ một hồi lâu, cô ta mới lắc đầu nói: “Sao có thể thế được?” Quân Tường khẽ cười, nói: “Có thể đấy”. “Hàn Tam Thiên cũng được, nhà họ Hàn cũng thế, tốt nhất là họ đừng chọc giận tôi”. “Dây vào anh thì làm sao?”, Diệp Chỉ theo bản năng, nói. Quân Tường đứng lên, nói: “Thì chết sẽ rất thảm”. Nói xong, anh quay người khẽ cười với ông cụ Hàn rồi viết số điện thoại của mình lên trên giấy, đặt trên bàn rồi xoay người rời đi. Lúc này chỉ còn Diệp Chỉ vẫn đang ngây người tại chỗ. Ông ngoại…”, Diệp Chỉ quay đầu lại, nói. Ông cụ Hàn châm điếu thuốc, nói: “Tiểu Diệp! Ông thấy, lời cậu ta nói không sai đâu”. Diệp Chỉ ngây người ra, hỏi: “Tại sao ạ?” “Cháu nhìn khí chất của cậu ta, lúc giơ tay giơ chân lên đều mang theo khí thế không thể kháng cự. Mỗi động tác đều như lưỡi dao sắc bén”. “Hơn nữa…”, ông cụ Hàn nheo mắt, nghĩ tới Quân Tường. “Người trẻ tuổi này vô cùng tự tin, giống như ánh nắng chói chang vậy”. “Chỉ cần cậu ta xuất hiện thì sẽ không có ‘ánh nắng’ nào xuất hiện được nữa”. Diệp Chỉ chau mày, nhìn tờ giấy mà Quân Tường ghi số điện thoại để ở trên bàn, nói: “Nhưng… Sao có thể mạnh hơn cả thế lực của nhà họ Hàn được ạ?” “Tiểu Diệp! Cháu phải nhớ, núi cao sẽ có núi cao hơn”.