Chiến thần Tu La
Đàm Quốc Đống đổi sang một chiếc xe khác rồi quay lại biệt thự nhà họ Đàm, dù có thể nào đi nữa thì vở kịch này vẫn phải diễn cho ra hình ra dạng. Anh ta vừa bước vào cửa đã thấy Đàm Vĩnh Thắng đang ngồi trước bàn trà xử lý một vài văn kiện. “Ông nội, chuyện ông giao phó cháu đã làm xong rồi” Anh ta đi tới trước bàn trà, cúi đầu liếc sơ, phát hiện trên bàn toàn là văn kiện liên quan tới “Chế tạo Trí Canh”. Đàm Vĩnh Thắng cũng không ngẩng đầu lên mà hỏi thẳng: "Sao rồi, phản ứng của Giang Nghĩa như thế nào?” “Giống hệt như những gì ông nội đã đoán trước, Giang Nghĩa vẫn ôm lòng hoài nghi rất lớn với cháu, nhưng cậu ta không thẳng thừng từ chối mà vẫn còn đang chần chừ do dự. “Thế thì đúng rồi, Giang Nghĩa chính là kiểu người như thế. Đàm Vĩnh Thắng nói: “Vậy nên muốn để cậu ta tin tưởng thì cháu phải đưa cho cậu ta đầu danh trạng, từ đó xóa bỏ sự hoài nghi trong lòng cậu ta với cháu mới được. Đàm Quốc Đống hỏi: “Đúng rồi ông nội, lần trước ông có nhắc tới “đầu danh trạng”*, cháu cũng đã nói lại nguyên xi với Giang Nghĩa, hiện tại ông có thể giải thích cho cháu biết bước kế tiếp trong kế hoạch là gì rồi đúng không ạ?” (*)"Đầu danh trạng" là việc phải làm một số việc, để cam kết với một phía, đồng thời khóa khả năng trở cờ theo phía bên kia. Tay Đàm Vĩnh Thắng gõ nhẹ xuống bàn uống trà nho nhỏ. “Cái này chính là đầu danh trạng.” Đàm Quốc Đống hoang mang. Anh ta cúi đầu nhìn đống văn kiện trên bàn trà, toàn bộ đều là tài liệu liên quan tới “Chế tạo Trí Canh”. Dự án “Chế tạo Trí Canh” này thật sự rất ghê gớm, được xưng là “lá phổi” của nhà họ Đàm, vậy thôi đã đủ tưởng tượng được rằng nó quan trọng với nhà họ Đàm như thế nào. Hằng năm, nhờ vào “chế tạo Trí Canh” mà nhà họ Đàm thu hoạch vô số danh thơm tiếng tốt để phát triển kỹ thuật cũng như kiếm được một bút lớn. Và năm nào nhà họ Đàm cũng đổ vô số sức người sức của vào đó. “Lá phổi” của nhà họ Đàm không phải là chuyện đùa. Nhưng nhìn ý của Đàm Vĩnh Thắng thì có vẻ ông ta chuẩn bị “cắt bỏ lá phổi” này đi thì phải... Chẳng lẽ ông ta định dùng “chế tạo Trí Canh” để đổi lấy sự tín nhiệm từ Giang Nghĩa? Vậy thì chơi hơi lớn rồi đó?! Đàm Quốc Đống nói: “Ông nội, “Chế tạo Trí Canh” chính là “lá phổi” nhà chúng ta đó ạ, nếu đánh mất nó, ngay cả hô hấp cũng là chuyện rất khó khăn cho chúng ta đấy. Dù thật sự phải đưa đầu danh trạng để đổi lấy sự tín nhiệm từ Giang Nghĩa thì có nhất thiết lấy “Chế tạo Trí Canh” ra không ạ? Tùy tiện bốc đại một công ty con để mở đường không được sao?” Đàm Vĩnh Thắng cười khẩy: “Không vào hang cọp sao bắt được cọp con. Nếu chỉ đưa một công ty bé xíu không đau không ngứa thì liệu Giang Nghĩa có tin tưởng quyết tâm của cháu? Chẳng những không tin cháu mà lòng nghi ngờ của cậu ta sẽ càng thêm lớn. Chúng ta không thể thua nhiều thêm nữa, ông đã quyết định sẽ ra tay với “Chế tạo Trí Canh”, dùng nó làm đầu danh trạng để đổi lấy sự tín nhiệm của Giang Nghĩa với cháu rồi!” Dừng một lát, ông ta nói tiếp: “Tối nay cháu gọi điện cho Giang Nghĩa, tiết lộ cho cậu ta “tấm màn đen” trong “chế tạo Trí Canh”, để cảnh sát nhảy vào xử lý “chế tạo Trí Canh”, như thế sẽ tạo thành một đòn tấn công mạnh mẽ vào nhà họ Đàm chúng ta. Ông tin với hành động này của cháu, dù Giang Nghĩa vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng trăm phần trăm thì cảm giác tín nhiệm cũng sẽ mạnh lên không ít. Nói đoạn ông ta cầm xấp văn kiện đã sửa sang lại xong lên, giao cho Đàm Quốc Đống. “Đây chính là bí mật của chế tạo Trí Canh, tối nay chế tạo Trí Canh sẽ tổ chức một dạ tiệc cho giới thương nhân, cháu cứ “hợp tác” với Giang Nghĩa, “giết chết” chế tạo Trí Canh trước mặt mọi người đi” Nhìn văn kiện trong tay, Đàm Quốc Đống vô cùng lo lắng và sợ hãi. “Cháu biết rồi, ông nội, cháu sẽ làm theo những gì ông nói.