
Tuyệt Thế Dược Thần
Đang raThông tin truyện: Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full) Đột nhiên anh ta nôn ra một ngụm máu đen. Máu đen nhanh chóng làm giường bị khoét mất một lỗ lớn, máu này vậy mà lại cực độc. Nôn xong ngụm máu đó, hắn trông có vẻ thoải mái hơn hẳn. Thiếu niên nhìn gương mặt lo lắng của người phụ nữ, một cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc từ đâu xông đến.
Phượng Khê xuyên thành nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết tu tiên. Nhưng xui thay, ngày xuyên chính là ngày giỗ.Không chịu đầu hàng trước số phận c.h.ó má, nàng tìm mọi cách rời khỏi Hỗn Nguyên Tông - nơi có nữ chính, rồi gia nhập Huyền Thiên Tông.Ngờ đâu, tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa.Trong nguyên tác, năm sư huynh của nàng đều là c.hó l.iếm* của nữ chính, người này còn chết thảm hơn người kia.(*) Gốc là “舔狗” – dịch nôm na ra tiếng Việt là “C.hó l.iếm”, ý chỉ những người không có chủ kiến, không có ý chí phấn đấu, chỉ chực chờ để nịnh hót, tâng bốc người khác… Ngoài ra còn chỉ những người biết rõ người ta không thích mình nhưng vẫn từ bỏ cả lòng tự trọng, cố chấp theo đuổi.Phượng Khê cười khỉnh: “C.hó l.iếm thì ghê gớm lắm chắc? Có c.hó bằng ta không?”Đại sư huynh bị trúng kịch độc, chỉ có m.áu của nữ chính mới có thể giải độc. Sau khi được nữ chính cứu sống, đại sư huynh trở thành c.hó l.iếm trung thành của nữ chính, nhưng lại bị nữ chính đá xuống Ma Uyên sâu vạn trượng, cuối cùng hồn phi phách tán.Phượng Khê hí hửng bưng một chậu m.áu to tới:“Sư huynh, uống m.áu của muội nè! Muội nhiều m.áu, bao huynh uống no luôn!”Nữ chính vừa uống thuốc giải độc, đang định cắt đầu ngón tay: “…”Nhị sư huynh mang trong mình dòng m.áu của hoàng tộc Yếm tộc. Sau khi được nữ chính tặng một viên đan dược che giấu huyết mạch, nhị sư huynh cam tâm tình nguyện vào sinh ra tử vì nữ chính. Dẫu cuối cùng bị nữ chính đẩy ra làm kẻ chết thay, nhị sư huynh vẫn vui vẻ chịu đựng.Phượng Khê lấy tờ hiệp nghị hòa bình với thời hạn một vạn năm của Nhân tộc và Yểm tộc ra:“Nhị sư huynh, hãy cứ thoải mái thể hiện huyết mạch hoàng tộc Yểm tộc cao quý của huynh đi! Hãy để vô số thiếu nữ cuồng si huynh, mải ngắm nhìn huynh tới độ đâm đầu vào tường!”Nữ chính nhìn viên huyết đan ba tháng phải uống một lần trong tay: “…”Triết lý sống của Phượng Khê: Chỉ khi trở thành c.hó giữa bầy c.hó, mới có thể trở thành người trên người.
Xuyên Vào Gia Tộc Phản Diện
Đang raTrần Ánh Trừng xuyên vào cuốn tiểu thuyết tu tiên đại nam chủ mà nàng đã đọc, trở thành cô con gái trong một gia tộc bên phe phản diện. Cả nhà bọn họ làm nhiều điều ác, cha và đại ca của nàng còn cấu kết với Ma đạo. Nhị ca của nàng đi nằm vùng trong danh môn chính phái, chờ thời cơ giết chết trưởng môn rồi lên nắm quyền. Mà tỷ tỷ và mẹ nàng thì bắt tay nhau quản lý tổ chức tình báo đen tối nhất Tu Chân giới, kiếm được cả bộn tiền. Còn Trần Ánh Trừng… lại làm một khúc gỗ mục không có chút tài cán gì, ngoại trừ sự yêu thương cha mẹ ca tỷ cùng với đống tiền tiêu không hết thì chẳng có cái gì. Cho nên nàng cứ ăn dầm nằm dề trong lo sợ, cứ ăn xong rồi lại ngủ, lúc buồn miệng thì lại khuyên nhủ gia đình hướng thiện kẻo lại rơi vào kết cục bị nam chính đuổi cùng giết tận. Cha mẹ muốn sau này nàng có cái gì đó để dựa vào, thế nên đã chi một số tiền lớn để mua một cho nàng một bạn đồng học. Ngoài miệng nói là đồng học, nhưng thực chất là lô đỉnh. Người này có thể chất đặc thù, tu luyện cùng hắn, dù có là phế nhân cũng có thể phi thăng. Trần Ánh Trừng đặt tên cho hắn là Tiểu Tước, để hắn bên cạnh như đang nuôi chồng từ bé. Đến khi thành niên thì hai người cứ thế mà thành thân, trải qua những ngày tháng ngọt ngào, tác dụng của túi máu ngày một rõ ràng hơn, Trần Ánh Trừng đã lên tới Kim Đan. Ngay khi Trần Ánh Trừng cho rằng bọn họ sẽ luôn sống những ngày tháng yên ổn như vậy, vì một lý do nào đó mà Tiểu Tước phải rời khỏi Trần gia, rồi đến nơi mà nam chính nổi danh nhất. Trần Ánh Trừng sợ hắn sẽ đắc tội nhóm vai chính, thế nên nàng còn đặc biệt dậy sớm để liệt kê cho hắn danh sách những người cần phải đề phòng. Trước khi đi, Tiểu Tước làm đủ ba quỳ chín lạy với cả nhà bọn họ, tạ ơn ân tình của phụ thân nàng, xin ông cho hắn thay một cái tên mới – Giang Tuỳ Sơn. Trần Ánh Trừng sợ xanh mặt: Lẽ nào người mà cả nhà bọn họ cùng hợp sức “khinh bạc” chính là nam chính?! Nàng dẫn theo người nhà chạy trốn suốt đêm, ẩn cư nơi núi sâu, muốn đợi đến khi nam chính quét sạch Ma đạo thì sẽ ra ngoài quy phục. * Giang Tuỳ Sơn từ bé đã bơ vơ cơ cực, sau khi được Trần gia mua lại, không chỉ được sống những ngày tháng ăn no mặc ấm mà còn được cưới người mà hắn đã nhất kiến chung tình từ thuở nhỏ làm thê tử. Hắn muốn cho Trần Ánh Trừng những ngày tháng ngày càng tốt đẹp hơn, nên đã tạm dừng những ngày tháng êm ấm để ra ngoài lập nghiệp. Nhưng khi hắn đã thành danh trở về lại không thấy thê tử đâu, Trần gia cũng vườn không nhà trống. Hắn điên cuồng tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được cả nhà thê tử mình ở một nơi ẩn dật. Tin tốt là, cả nhà bọn họ đều bình an. Tin xấu là, thê tử thấy hắn thì như nhìn thấy quỷ, cố gắng dùng hết khả năng của mình để giấu tú cầu kén rể ra phía sau. Giang Tuỳ Sơn: :) Hướng dẫn đọc: 1. Tuyến tình cảm diễn biến chậm, tập trung vào tuyến tình cảm. 2. 1v1, HE 3. Chú ý, nam chính rất mạnh, nhưng khi đối diện với nữ chính thì lại tự ti nhạy cảm, vô cùng yêu quý vợ mình, ngay cả khi bị vợ đánh vẫn lo lắng xem tay vợ có đau không. Team thích nam chính cực đoan cẩn thận trước khi nhảy hố. Tag: Thiên chi kiêu tử, Tiên hiệp tu chân, Nữ phụ, Ngọt sủng, Xuyên sách, Nhẹ nhàng Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trần Ánh Trừng, Giang Tuỳ Sơn┃vai phụ:┃khác: Một câu tóm tắt: Ta mà là thê tử tốt á? Lập ý: Dù ở trong khốn cảnh cũng không thể từ bỏ ước mơ
Sau khi xuyên vào truyện tu tiên dành cho nam, Ninh Ninh vốn định cẩn thận đi theo nội dung cốt truyện, chẳng ngờ phát hiện thế giới này không ổn lắm.Bên trong sư môn, sư huynh dùng chân trái đạp chân phải lên trời (*), sư tỷ kiếm tiền bằng cách bán sách đồng nhân của Trưởng lão tông môn, sư tôn nghèo tới mức làm người ta tức điên hơn, ngày nào cũng uống Bạch Khai từ tám mươi hai năm trước.(*) Chân trái đạp chân phải lên trời (tả cước đặng hữu cước thượng thiên): Xuất phát từ bộ phim Anh Hùng Xạ Điêu của Kim Dung, chỉ một loại võ đẹp mắt khiến người xem thích thú, trên thực tế không có thật. Nó được nhiều người dùng để chỉ sự vô lý của tiểu thuyết Kim Dung.Bên ngoài sư môn, Phật tu khổ luyện công pháp mà niệm kinh như hát rap, mồm miệng có thể tóe ra lửa; Kiếm tu yêu kiếm như vợ, giành giật trở thành hoa khôi để nuôi vợ sống tạm, chuyện tình yêu cảm động đất trời; Nhạc tu thì dùng chuông chùa làm vũ khí, giỏi nhất trong việc vung cán chuông đập người ta.Ninh Ninh: …Hết thuốc chữa rồi, hủy diệt đi, sớm muộn gì giới Tu chân cũng xong đời.*Ninh Ninh xuyên thành tiểu sư muội độc ác trong truyện tu tiên.Nếu muốn sống, nàng phải liên tục tìm đường chết theo nội dung cốt truyện ban đầu.Đối tượng chinh phục đầu tiên: Đại sư huynh thanh cao như trăng.Sư huynh là kiếm cốt trời sinh, tu vi hàng đầu. Ninh Ninh hẹn người ta gặp riêng vào buổi đêm khuya khoắt, tới nơi thì đối phương cười khẽ gật đầu: "Muội muốn học một chút... chuyện khác ở tuổi của muội ư?"Vậy nên trong đêm khuya mịt mù, đại sư huynh cầm ra nguyên một bộ kiếm pháp với độ khó cực cực kì cao. Ninh Ninh bị ép phải khổ luyện cả đêm, mệt tới mức thành một con chó co quắp, lòng như tro tàn.Đối tượng chinh phục thứ hai: Trưởng lão xinh đẹp lạnh lùng.Toàn bộ tu vi của Trưởng lão đều bị phá hủy sau trận đại chiến, tĩnh dưỡng một mình trong núi.Nhân lúc hắn đánh đàn, Ninh Ninh vốn định bước lên phá đám. Ai ngờ nàng ngửi thấy mùi hoa độc, thành ra không thể động đậy, đau đớn không sao chịu nổi, hứng gió chảy nước mắt ròng ròng.Trưởng lão nhìn dòng lệ ấy, cảm thấy hắn đã vô tình gặp được tri âm. Nàng càng khóc thì hắn càng hạnh phúc, thiếu điều múa tay chơi bài "May mắn tới" để ăn mừng.Đối tượng chinh phục thứ ba: Tiểu sư đệ liều lĩnh quái gở.Đây vốn là nam chính trong tiểu thuyết gốc. Sư đệ sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, huyết mạch không thuần, hứng chịu đủ sự kỳ thị ở môn phái, bị bắt nạt tới mức thương tích đầy người.Ninh Ninh đập vỡ nước suối tiên hắn dùng để chữa thương, chẳng ngờ nước suối đã bị người ta đổi thành kịch độc ăn mòn từ bao giờ. Nước bắn tung tóe khắp chân nàng.Chàng thiếu niên cụp mắt quỳ xuống, lau vết máu trên bắp chân nàng: “Sao lại giúp ta?”Sau khi cốt truyện phát triển đến một chiều hướng kỳ lạ.Chàng thiếu niên trước giờ luôn độc ác nham hiểm vùi đầu vào cổ nàng, giọng nói nghẹn ngào, giấu kín sự trung thành và khao khát vô tận.“... Đừng bỏ rơi ta.”
Nằm Vùng Ma Giới 300 Năm
Đang raNhân Gian Phượng Hoàng Trên Đài.Tiên giới.Bầu trời quang đãng, ánh trăng sáng tỏ. Tiên quân trầm giọng nói:“Diêu Chi, nhiều nhất ba năm nữa, Tiên giới chắc chắn sẽ chỉnh đốn binh lực, tiến đánh Ma giới, quét sạch tà ma.”Diêu Chi im lặng một lúc, rồi chậm rãi thở dài:“Ba năm rồi lại ba năm, ba năm này qua đi lại thêm ba năm nữa... Ta đã nằm vùng trong Ma giới suốt 300 năm rồi, thành lão đại ở đây luôn rồi.”Tiên quân nhìn nàng, trong ánh mắt chất chứa sự áy náy và yêu thương không thể nói thành lời.Hắn kiên định:“Diêu Chi, hãy tin ta. Ta sẽ không để nàng phải chờ lâu thêm nữa.”Ma giới.Bầu trời treo lơ lửng một vầng huyết nguyệt quỷ dị. Không khí tràn ngập mùi tanh ngọt và ẩm ướt. Những dãy núi trùng điệp nối dài phủ đầy sinh vật vặn vẹo bò sát, những con thiêu thân kỳ lạ có khuôn mặt người đang bay lượn khắp nơi…Trong cung điện được trang trí bằng xương trắng và đá quý, một nam nhân có dung mạo tuấn mỹ nhưng tái nhợt ngồi trên vương tọa. Chiếc trường bào màu đen thêu hoa văn kim tuyến xòe rộng, để lộ vô số xúc tua lạnh băng, trơn nhớp vươn ra từ dưới lớp áo.Hắn cất giọng khàn khàn, làn điệu quái dị, như thể âm thanh ấy không thuộc về con người:“ Cỏ cây”Chỉ một câu gọi tên nàng thôi, nhưng đã khiến khuôn mặt tái nhợt của hắn ửng lên sắc đỏ bệnh trạng.*【Lưu ý khi đọc】Truyện về nữ chính xuyên vào tiểu thuyết, từ người thường trở thành nữ chủ, kết hợp cùng Ma Tôn có xúc tua. Kết cục HE (Happy Ending).Cốt truyện tập trung vào tình cảm, tất cả đều phục vụ cho mối quan hệ yêu đương.Thể loại : Yêu sâu sắc, Xuyên qua thời không, Tiên hiệp tu chân, Xuyên thưNhân vật chính : Đô Diêu Chi, Lan Đình YếmTóm tắt ngắn gọn:💖 Ma Tôn với xúc tua đáng sợ lại trở thành người bạn trai 24 hiếu của ta!Thông điệp của truyện🌿 Tình yêu đến mà chẳng ai hay biết, một khi đã yêu thì chẳng thể quay đầu.