
Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý
Hoàn thànhTruyện Cô Vợ Mù, Ly Hôn Anh Không Đồng Ý Bạch Hoài Ai Hoắc Tùng Quân là truyện ngôn tình hay. Bạch Hoài An “Bạch Hoài An, một kẻ mù lòa như cô báo hại con trai tôi suốt ba năm, sao cô còn chưa chết đi nữa!” Giọng nói sắc bén, cay nghiệt vọng tới từ trong điện thoại, lông mi Bạch Hoài An run lên, trong đôi mắt xinh đẹp như hoa đào không có tia sáng nào. Cô là một người mù, lấy Hoắc Tùng Quân đã ba năm. Mẹ Hoắc chưa bao giờ thích cô và luôn xem cô là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt. Tuy rằng họ đã chuyển ra khỏi nhà họ Hoắc, mỗi ngày bà ta vẫn gọi điện đến xỉ vả cô. Hoắc Tùng Quân “Hoắc Tùng Quân à, ba năm qua, cách một khoảng thời gian anh lại dẫn tôi đi bệnh viện rút máu. Rất nhiều lần tôi tự nhủ với lòng mình anh quan tâm tôi, là anh yêu tôi và lo lắng cho sức khỏe của tôi. Tôi thật không ngờ anh vẫn luôn lừa gạt tôi, bắt nạt tôi là người mù lòa, ba năm qua lấy máu của tôi để truyền cho người yêu cũ.” Khi Bạch Hoài An nói chuyện, bờ môi cô run rẩy, ngay cả giọng nói cũng run run: “Suốt ba năm ròng rã chưa từng ngừng nghỉ, người phụ nữ tên An Bích Hà kia ở trong lòng anh quan trọng như vậy sao?”

Bé cưng tinh quái – Mami của tui, tự tui sẽ giành (full) – Giang Tiêu Tiêu – Truyện full hay
Hoàn thànhNội dung truyện: Giang Tiêu Tiêu gật đầu, nhưng mắt cô vẫn đỏ hoe, lòng không nỡ. Đứa bé sinh ra là sẽ bị mang đi ngay. Mang thai suốt mười tháng ròng, cô nhìn đứa bé nhỏ xíu trong bụng lớn lên từng ngày, dù đã cố gảng không vương vấn tình cảm gì với nó, nhưng giờ phút này lòng cô vẫn thấy quặn đau. Giang Tiêu Tiêu không giấu nổi vẻ căm ghét, nhưng cô vẫn nhanh chóng cầm tài liệu đi đến và nói: “Tôi in xong rồi đây” Nào ngờ cô vừa mới đến gần thì Nhan Dĩ Phi bỗng đánh rơi cốc cà phê trên tay xuống đất, giận dữ nói với cô: “Cô không có mắt à? Đi không biết nhìn đường à? Dọn dẹp sạch sẽ ngay cho tôi” Giang Tiêu Tiêu cau mày. Vừa rồi cô không hề chạm vào cô ta. Rõ ràng là muốn đổ lỗi sai lên đầu cô! “Tôi không đụng vào cô” Giang Tiêu Tiêu chỉ nói thế. Nhan Dĩ Phi nổi trận lôi đình, vốn dĩ cô ta cũng khá ưa nhìn, nhưng lúc này gương mặt nhăn nhó khiến cô ta trở nên chua ngoa cay nghiệt: “Giang Tiêu Tiêu, cô có định làm việc ở đây nữa hay không? Không muốn làm thì cút đi cho tôi! Chức vị cô đang ngồi có khối người muốn đấy” Giang Tiêu Tiêu cắn răng, cố gắng kìm nén cảm xúc của mình.

Khi Hôn Nhân Chúng Ta Kết Thúc
Đang raLâm Hi Nghiên khẽ cười, ánh mắt dịu dàng nhưng thoáng chút buồn bã vuốt ve tấm lưng nhỏ bé của con gái mình. Bên ngoài sân, tiếng xe rù rù đậu vào gara đánh thức trái tim cô khiến đôi mắt u buồn đột ngột trở nên lấp lánh, nụ cười ấm áp lại nở trên môi, cô nhẹ nhàng xoay người, chậm rãi bước xuống giường, cố gắng không phát ra tiếng động mà rời khỏi phòng.Cạch! Tiếng cửa phòng bật mở cắt ngang không gian tĩnh lặng. Bàn tay đang chậm rãi gỡ cà vạt của Diệp Thành khựng lại một nhịp, nhưng chỉ thoáng qua trong chốc lát.

Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp
Đang ra"Giang Nguyễn Nguyễn, cô dám!" Lệ Bạc Thâm nghiến răng, khuôn mặt vừa tuấn tú lại quyến rũ hiện rõ nét tức giận. Hắn muốn đẩy người phụ nữ trên người mình ra, nhưng cơn bứt rứt trong cơ thể cứ quấy phá lung tung, gần như nghiền nát hết sự tỉnh táo của hắn. Người phụ nữ này thật to gan, dám bỏ thuốc hản! "Tôi không có lý do gì không dám..." Khóe mắt Giang Nguyễn Nguyễn chảy ra một giọt lệ, nụ hôn càng lúc càng dồn dập, bàn tay nhỏ bé không có kinh nghiệm sờ soạng bừa bãi trên người đàn ông.

Thẩm Quả Quả, người cả đời yêu thích trồng trọt, bị sét đánh trúng và bị đưa đến một thế giới tận thế hoàn toàn mới. Vừa đến nơi, cô đã gặp ngay một hôn lễ tập thể… Ồ không, là buổi lễ phân phối chồng tập thể. Trong thế giới tận thế này, không có tự do hôn nhân, cũng không có chủ nghĩa độc thân. Nếu Thẩm Quả Quả không chọn, cô sẽ bị đuổi khỏi căn cứ và trở thành con mồi cho những con thú biến dị bên ngoài.