Trong lúc Giang Nghĩa nhìn thấy bức thư, thực ra Đàm Vĩnh Thắng cũng đã nhìn thấy nội dung của bức thư.
Người phụ trách đưa thư đã lén mở thư, sau đó chụp ảnh và gửi cho Đàm Vĩnh Thắng.
Nhìn vào nội dung bức thư, Đàm Vĩnh Thắng khẽ cau mày, suy nghĩ xem trong đó có vấn đề gì hay không, nhưng nhìn tới nhìn lui vẫn không nhìn ra manh mối
nào.
Thực ra nội dung bức thư không có vấn đề gì, vấn đề nằm ở giấy viết thư.
Ông ta tiện tay loại bỏ bức ảnh, nói: “Xem ra Thành Nghĩa rất căm ghét Giang Nghĩa.
Quản gia già gật đầu: “Đúng vậy, tôi chưa bao giờ thấy Thành Nghĩa tức giận như vậy, nhiều lần khiêu khích, gửi quan tài và thư khiêu chiến cho Giang Nghĩa, ngay sau khi khoét rỗng Phồn Tinh các đã thành lập Tinh Nguyệt các rồi bố trí bước tiếp theo ngay sau đó. Thành Nghĩa đây là muốn ép Giang Nghĩa vào chỗ chết, không chết không thôi”
“Làm như vậy là đúng.
Trong lòng Đàm Vĩnh Thắng rất vui, chuyện đã có người giúp ông ta làm, ông ta có thể kê cao gối ngủ rồi.
Hơn nữa, quanh Đàm Thành Nghĩa đều là tai mắt của ông ta, ngay cả người giúp việc của Đàm Thành Nghĩa cũng đều là Đàm Vĩnh Thắng sắp xếp, vì vậy mọi hành động của Đàm Thành Nghĩa đều nằm dưới mí mắt của Đàm Quốc Đống, hoàn toàn không cần lo lắng về việc bị phản bội.
Ông ta thậm chí còn cài đặt thiết bị nghe lén trong điện thoại di động, điện thoại bàn và phòng của Đàm Thành Nghĩa.
Bất kì tình huống nào cũng đều có thể kịp thời phát hiện.
Rắc rối duy nhất chắc là Vu Mỹ Lan.
Ông ta hỏi: “Có chắc là Vu Mỹ Lan sẽ không hồi phục được không?”
Quản gia già nói: “Đương nhiên là không, thuốc độc mà chúng ta sử dụng đã được nhiều lần chứng minh là sẽ không thất bại. Nhiều năm như vậy, hàng trăm bác sĩ ở thủ đô đã từng thử nhưng không ai có thể chữa được. Nếu nói đến ai có khả năng chữa được, vậy thì tôi cảm thấy chỉ có thể là Giang Nghĩa, dù sao thì y thuật của cậu ta cũng xuất sắc tuyệt diệu. Thế nhưng hiện giờ Giang Nghĩa và Đàm Thành Nghĩa như nước với lửa, làm sao có thể chữa trị cho Vu Mỹ Lan được? Vậy nên chúng ta đang an toàn.
Đàm Vĩnh Thắng gật đầu: “Nếu được như vậy thì tốt.
Buổi chiều, ba giờ.
Giang Nghĩa vội vã đến Phồn Tinh các, sắp xếp cho nhóm lãnh đạo mới nhất và xử lý các tài liệu gần đây nhất.
Trong đó hoạt động kinh doanh quan trọng nhất là liên minh thương nghiệp với mười công ty trang sức hàng đầu.
Do Phồn Tinh các bỏ vốn thu mua một số lượng lớn nguyên vật liệu từ các công ty quy mô nhỏ trong mười công ty trang sức hàng đầu, sau khi gia công chế tác thì có thể lấy danh nghĩa Phồn Tinh các giao cho mười công ty trang sức hàng đầu bán.
Số tiền bán được sẽ chia 3:7.
Phồn Tinh các 7 phần.
Hợp tác như vậy có thể phát huy tối đa thế mạnh của mỗi công ty và làm sâu sắc thêm mối quan hệ hợp tác về mọi mặt.
Có tiền thì mọi người cùng nhau kiếm.
Xuất phát điểm của dự án rất tốt, thế nhưng đáng tiếc là trước khi chính thức triển khai, người quản lý phụ trách dự án này đã bị Đàm Thành Nghĩa đào đi.
Không còn cách nào khác, Giang Nghĩa đành phải tự mình giải quyết chuyện này.
Anh phân tích một chút rồi ký từng tài liệu một.
Cuối cùng, anh đã chốt được một ứng cử viên mới - An Chí Dân; người này vốn là trợ thủ của người quản lý trước, vô cùng quen thuộc với dự án, vì vậy để anh ta làm quản lý cũng là điều dễ hiểu.
Sau khi chọn được người rồi, kế hoạch ban đầu bắt đầu được thực hiện.
Trong thời gian vài ngày tới, An Chí Dân đã chi gần 15 nghìn tỷ đồng đi qua đi lại và thu mua được rất nhiều nguyên vật liệu từ mười công ty hàng đầu.
Bỏ ra một số tiền lớn như thế này, không phải công ty nào cũng có thể làm được.
Ngay cả Phồn Tinh các, sau khi lấy 15 nghìn tỷ đồng ra thì cũng có chút không chịu nổi, thế nhưng chỉ cần có thể kiếm lại gấp đôi, vậy thì trong tương lai Phồn Tinh các sẽ càng giàu có hơn.
Thế nhưng chuyện tồi tệ đã xảy ra.
Ngay khi mọi người đều cho rằng Phồn Tinh sẽ kiếm được rất nhiều tiền, thì người phụ trách mới - An Chí Dân, đột nhiên nhảy việc qua Tinh Nguyệt các làm.
Không có một dấu hiệu nào, như thể đã được chuẩn bị từ lâu.
Lần này, tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Nếu đã sớm chuẩn bị ngay từ đầu, vậy thì...
Giang Nghĩa ngay lập tức cử người điều tra dự án mà An Chí Dân phụ trách, quả nhiên đã xảy ra vấn đề lớn, tất cả nguyên vật liệu mua vào đều là rác rưởi, vốn không phải những loại đã được chọn ban đầu.
Càng tệ hơn nữa là, mười công ty quy mô vừa và nhỏ hàng đầu lại quỵt nợ, nói rằng nguyên vật liệu bán cho Phồn Tinh các đều là hàng thật.
Nói cách khác, An Chí Dân là gián điệp được cài vào Phồn Tinh các!
Để hủy hoại Phồn Tinh các, vậy mà lại hợp tác với mười công ty hàng đầu âm thầm động tay động chân, lấy ra 15 nghìn tỷ đồng để mua một số lượng lớn hàng
nát.
Đối với mười công ty hàng đầu, có thể kiếm tiền thì có ngu mới không kiếm.
Bọn họ đã lựa chọn hợp tác với An Chí Dân.
Sau khi dự án hoàn thành, An Chí Dân đã thành công rút lui và ngay lập tức nhảy việc tới công ty mới - Tinh Nguyệt các.
Trong dự án này, kiếm được nhiều tiền nhất là mười công ty hàng đầu, tiếp theo là An Chí Dân, mặc dù Tinh Nguyệt các không kiếm được tiền, nhưng phá hoại được đối thủ thì cũng coi như là kiếm nhiều vô cùng.
Bên thua cuộc duy nhất là Phồn Tinh các
Thua bét nhè.
Thua không còn manh giáp.
Hoàn toàn thất bại.
Giang Nghĩa nhìn báo cáo tài chính trên tay, thấy những khoản thâm hụt trên đó thì trên mặt anh lộ ra vẻ tức giận và tuyệt vọng hiếm thấy.
Phải biết là anh chỉ mới tiếp nhận Phồn Tinh các chưa đầy một tháng.
Đã liên tục thua lỗ nặng nề.
Đầu tiên là đội ngũ lãnh đạo rời hết, sau đó là bỏ ra 15 nghìn tỷ đồng để mua một đống rác.
Hiện nay Phồn Tinh các đã xuống dốc không phanh, từ con dê đầu đàn trong ngành bỗng chốc rớt khỏi top 5, tổn thương nặng nề!
Hiện tại con dê đầu đàn thực sự đã biến thành Tinh Nguyệt các.
Năng lực của Giang Nghĩa bị nghi ngờ.
Gia chủ của nhà họ Khương - Khương Lị gọi điện thoại tới, câu đầu tiên bà ta nói là: “Giang Nghĩa, rốt cuộc cậu đang làm gì vậy?”
Tuy rằng quan hệ đôi bên rất tốt, nhưng cũng không thể dung túng như vậy.
Khương Lị thật sự không hiểu, Giang Nghĩa thông minh tuyệt đỉnh sao có thể biến thành một con lợn ngu xuẩn như vậy được?
Liên tục thất bại.
Làm một Phồn Tinh đang tốt đẹp trong chớp mắt đã xong đời.
Phải biết là, nhà họ Khương đã mất mấy chục năm mới đưa Phồn Tinh các đến vị trí dẫn đầu trong ngành, Giang Nghĩa đã khiến một công ty lớn như vậy rớt ra khỏi top 5 trong vòng chưa đầy một tháng.
Ha ha, thật là có bản lĩnh.
Đối với lời trách móc của Khương Lị, Giang Nghĩa cũng không tiện nói gì: “Trách nhiệm của tôi, tôi sẽ gánh.
Bên này, Giang Nghĩa nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, tự lẩm bẩm: “Tình hình phát sinh còn tồi tệ so với mình tưởng tượng, thậm chí còn ác liệt khó thể chịu đựng được. Đàm Thành Nghĩa, chú cũng thật đáng gờm, trong mấy ngày kế tiếp không riêng gì tôi, mà ngay cả Khương Lị và Triệu Hải Nhân đều sẽ bị chú chơi đùa trong lòng bàn tay.