Chương 19
Khi tỉnh dậy, ta nhìn thấy La Hành ngồi bên cạnh ôm đứa bé dỗ dành, cười híp cả mắt.
Ta cười chàng ấy.
“Ng.ốc rồi à?”
Lúc này chàng ta mới phát hiện tôi đã tỉnh, vội vàng đặt đứa nhỏ sang một bên.
“A Phi tỉnh rồi? Có đói không? hay là uống chút nước?”
Nhìn bộ dạng căng thẳng của chàng, ta lại thấy buồn cười.
“Lấy cho thiếp một ly nước là được.”
Chàng bưng tới cho ta, nhìn ta từ từ uống hết.
“Khá hơn chưa?”
“Ừm,” Ta ngừng lại, hơi lo lắng hỏi, “Cho thiếp nhìn đứa bé một chút.”
Lúc này La Hành mới ôm đứa bé đến trước mặt ta.
Ta nhìn đứa bé nhăn nhúm trong tã lót, đỏ bừng như một con khỉ, cảm thấy gh/ét bỏ.
“Sao con thiếp lại x.ấ.u như vậy?”
"Đứa bé còn chưa lớn mà, đợi nó trưởng thành chắc chắn sẽ là một nàng tiên nhỏ."
La Hành cười như một tên đ.ầ.n đ.ộn.
Ta gh/en tị.
“Lúc này chàng chỉ biết che chở nó thôi, còn chất vấn thiếp?”
“Không có không có, nàng mãi mãi là A Phi mà ta yêu nhất.”
Chàng lại gần hôn một cái lên mặt ta, thấy ta không gi/ận nữa mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.