Cực Phẩm Chiến Long
Chương 886 Anh ngây người.
Nhưng Lý Quân đã xuất hiện ở đây, chứng tỏ nhà họ Hồng thật sự đã gặp đại nạn.
Thế nên cũng không ai phí lời, đồng loạt chạy về phía cửa nhỏ sau lưng Lý Quân, rất nhanh đã không còn một ai. Lý Quân đi đến trung tâm cấm địa nơi có một bệ đá, trên đó khắc một đồ hình bát quái. Ở giữa bát quái là một tấm đệm cói, có lẽ là nơi Hồng Thánh Vân tu luyện. “Nơi này linh khí nồng đậm, không thể lãng phí.” Nghĩ vậy, Lý Quân ngồi xếp bằng, vận công ”Thương Long Quyết”. Vừa mới vận công, một luồng ánh sáng đỏ chói mắt đã bao phủ lấy thân thể anh. Trước mắt Lý Quân biến thành một màu đỏ rực như máu. Ngay sau đó, anh như bước vào một thế giới mới. Lý Quân lần nữa nhìn thấy bóng người kia, hoàn toàn được tạo thành từ ánh sáng đỏ. Toàn thân người đó đỏ rực, tỏa ra ánh sáng như lửa. Hơn nữa còn kèm theo mùi máu tanh. Khác với lần trước, lần này Lý Quân nhìn thấy có bảy bóng rồng lượn lờ xung quanh bóng người đó. Đây chẳng phải chính là sức mạnh long ảnh bị hút vào trận pháp sao? Chưa kịp phản ứng, bóng người kia đã quay lại, nhưng vẫn không thể nhìn rõ khuôn mặt. Lý Quân có thể cảm nhận được ánh mắt dò xét của đối phương. “Người thừa kế Huyết Ngọc Châu lại không phải huyết mạch của tộc ta?” Giọng nói kia hơi không vui. Nhưng ngay sau đó lại phát ra tiếng kinh ngạc. “Thì ra là như vậy.” Nói xong, người đó đột nhiên giơ tay lên. Đầu ngón tay bắn ra một đạo hồng quang chói mắt, Lý Quân lập tức cảm thấy thức hải của mình chấn động dữ dội. Luồng ánh sáng đó xuyên thẳng vào người anh. Lý Quân cảm thấy trong cơ thể như có thứ gì đó. Bóng người kia bỗng cất tiếng cười lớn. “Bây giờ cậu có thể nhận được truyền thừa của ta rồi!” Dứt lời, đối phương giơ tay lên, đánh thẳng vào trán Lý Quân. Lý Quân hoảng hốt, vội đưa tay đỡ, nhưng phát hiện toàn thân như bị giam cầm, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay kia vỗ vào trán mình. Ngay sau đó, ý thức hải như nổ tung. Trước mắt chỉ còn một màu đỏ, rồi hoàn toàn mất đi ý thức. Một lúc lâu sau, khi tỉnh lại, Lý Quân phát hiện mình vẫn ngồi trên bệ đá. Anh cảm nhận được trong cơ thể có một cỗ lực lượng cuồng bạo đang ngủ đông, như hòa vào huyết mạch của mình. “Sức mạnh này…lẽ nào là thủ đoạn của huyết ảnh kia?” Giật mình, Lý Quân phát hiện trong đầu mình xuất hiện rất nhiều thông tin mới: ”Phần Thiên Chưởng”. Anh thử đứng dậy, dựa theo thông tin trong đầu, đưa tay đánh ra một chưởng. Phát hiện cỗ năng lượng cuồng bạo kia được khơi dậy, một chưởng đánh ra, khoảng không xuất hiện biển lửa cuồn cuộn. Ngọn lửa bùng lên dữ dội, biến toàn bộ không gian ngầm thành màu đỏ. Lửa rơi xuống đất, phát ra tiếng nổ tung. Mặt đất bị đánh thành một hố sâu, bụi mù mịt. Uy lực kinh khủng như vậy khiến Lý Quân cũng phải khiếp sợ. Anh ngây người. Bởi vừa rồi chỉ tùy ý đánh ra một chưởng mà sức công kích lại mạnh đến mức vậy. Lý Quân cảm nhận được rõ ràng cỗ lực lượng cuồng bạo kia đã hòa vào máu thịt, thậm chí ảnh hưởng đến cả cảm xúc của anh. Không biết huyết ảnh kia đã làm gì, nhưng trước mắt, đây là một chuyện tốt. Lý Quân lấy Huyết Ngọc Châu ra, anh ngạc nhiên khi phát hiện vận chuyển chân khí, ánh sáng đỏ như máu lập tức hòa vào cơ thể. Sau khi nuốt trọn bảy đạo chân long, Huyết Ngọc Châu như đã kích hoạt ra một công năng nào đó. Chỉ không biết rốt cuộc Huyết Ngọc Châu ẩn giấu bí mật gì? “Có lẽ mình nên đến vùng đất của tộc Cửu Lê một chuyến.” Lý Quân thầm nghĩ.