Ta đây có ch*t cũng phải kéo theo thành Giang Lăng xuống địa ngục cùng.
Cho đến hôm sương m/ù dày đặc, ta đang quỳ dưới hiên thì nghe thấy tiếng nói từ trong thư phòng.
"Điện hạ, cầu ngài c/ứu tiểu nữ!"
"Thiên hạ ai cũng biết Quý phi hung á/c, nếu bà ta phát hiện, tiểu nữ chắc chắn sẽ ch*t!"
Trên song chỉ hiện lên bóng người như hạc đứng.
- Là Dự Vương Tiêu Kỳ Bạch.
“Chắc chắn có biện pháp."
"Biện pháp gì? Chả nhẽ tìm một kẻ làm thế thân sao?!"
"Phải." Tiêu Kỳ Bạch khẽ nói, "Bổn vương sẽ tìm người thế thân, để nàng ta giả thành Liên Hoa Nữ."
Liên Hoa Nữ, lời sấm truyền từ cung cấm.
Tương truyền lúc Đại Quốc Sư ngồi thiền trước ao sen, ngài chợt cầm bút viết:
【Chiến hỏa phân phi nhật, cung liên thịnh khai thì】
Rồi quăng bút, nhắm mắt, quy tiên.
Sau khi Quốc Sư qu/a đ/ời, chúng đệ tử quan sát thiên tượng, cuối cùng đã giải được thiên cơ.
Họ tuyên bố: Trong vòng mười năm sẽ có cô gái mang bớt sen đỏ nhập cung. Nàng ta là hồng nhan họa thủy, làm thánh thượng mê đắm, sẽ làm xã tắc lao đ/ao, chiến tranh nổi lên tứ phía.
Hoàng đế nghe xong lạnh giọng:
“Lời nói vô căn cứ! Lúc lâm chung, Quốc sư hồ đồ. Trẫm và Quý phi chỉ có nhau, lý nào lại nạp thêm người mới?"
Sự tình lắng xuống.
Nhưng Quý phi lại khắc cốt ghi tâm.
Bà bí mật phái người truy lùng cô gái mang ấn sen đỏ khắp dân gian.
Thiên hạ đồn rằng Quý phi tin vào ý trời, muốn sớm tiêu diệt Liên Hoa Nữ.
Bởi vậy Tống Uyển Dung mới khiếp đảm như thế.
Trên lưng nàng ta có một vết bớt đỏ thẫm hình đóa sen nở rộ.