Ta trốn thoát khỏi cung điện trong tình cảnh kinh h/ồn bạt vía. Bốn phương tám hướng vang vọng tiếng gào thét đòi gi*t, ta chạy vội lên tường thành, đưa mắt nhìn xuống phía dưới.
Quân thủ thành vẫn còn giao chiến, nhưng so với Khương Nhung, khí thế đã tiêu tan gần hết. Bởi lẽ dẫu đang ở tiền tuyến, họ vẫn cảm nhận rõ trong thành hẳn đã lo/ạn thành một nùi. Chẳng biết họ đang phòng thủ vì điều gì.
Huống chi đại pháo vốn dùng để phòng thủ thành trì, giờ đang chĩa về phía quân ta. Hỏa lực oanh kích lên tường thành, bức tường kiên cố trụ vững trăm năm, giờ chỉ trong chốc lát đã muốn sụp đổ.
Viện quân đâu có thiếu, song dẫu có tới nơi, cũng đã muộn rồi. E là đêm nay kinh thành sẽ thất thủ. Tướng lĩnh trong thành có thể chỉ huy, kẻ thì thuộc phe Tiêu Kỳ Bạch, kẻ đã mất hết nhuệ khí chiến đấu. Còn ai có thể trấn thủ cửa thành trong đêm dài này?