Chương 11
Ngoại truyện: Có người vẫn nhớ đến huynh
Hệ thống nói, hoàn thành nhiệm vụ vô cùng xuất sắt, cho nên khen thưởng ta ở lại thế giới này xem hết một đời của các nhân vật chính.
Một năm sau khi ta ch*t.
Tô Nghi Xuân rời khỏi kinh đô, nàng nói nàng muốn thay ta nhìn ngắm thế gian.
Một người một ngựa, cứ như vậy lên đường, không còn tung tích.
Cận Trần Tư vẫn ở lại kinh thành, vẫn là tướng quân Thường Thắng uy vũ.
Chỉ là hiện tại không có chiến sự nên hắn mở một võ quán, dạy võ công miễn phí cho những đứa trẻ thường xuyên bị khi dễ, để cho chúng nó học được cách bảo hộ chính mình.
Mười năm sau khi ta ch*t.
Tô Nghi Xuân định cư ở một thôn nhỏ thuần phác, có gia đình hạnh phúc của riêng mình.
Biên giới không an bình, Cận Trần Tư xin đi gi*t giặc bình định biên giới.
Mười năm, không biết có phải bởi vì bi thương hay không, hắn giống như già đi không ít, ngay cả dùng trường thương cũng có chút không nổi .
Ba mươi năm sau khi ta ch*t.
Hôm nay, đại nữ nhi của Tô Nghi Xuân xuất giá, giăng đèn kết hoa khắp nơi, vô cùng náo nhiệt.
Cận Trạch lại vô cùng yên tĩnh, dưới ánh trăng, Cận Trần Tư cầm mặt nạ bạc ố vàng lẩm bẩm:
"Cũng sắp quên mất huynh trông như thế nào rồi..."
Năm mươi năm sau khi ta ch*t.
Tô Nghi Xuân cùng phu quân nắm tay rời khỏi nhân gian.
Cận Trần Tư lê bộ xươ/ng già lên thành lâu.
Phía dưới là cảnh tượng phồn hoa an bình.
Cận Trần Tư nhìn hồi lâu rồi thu mắt lại.
Hắn rút ra một thanh ki/ếm, không chút do dự đ/âm vào bụng.
Trong lúc hấp hối, hắn giống như nhìn thấy linh h/ồn của ta.
Ta cũng thấy được A Man có chút hung dữ lại có chút cố chấp kia, hắn giống như trước, vụng về che dấu tình yêu mãnh liệt:
"Bảy mươi lăm tuổi, ta đã đủ nghe lời huynh rồi nhỉ."