Chương 5

樱桃小酒
Cập nhật:
Lâm Ngữ Đồng thấy sắc mặt tôi khó coi, bèn hừ lạnh. “Cụ mình là người đứng đầu của phái Giang Tướng.” “Đừng hòng khoe khoang mấy th/ủ đo/ạn lừa gạt người khác của đám thuật sư giang hồ các cậu trước mặt mình.” Chẳng trách cách nói của cô ta về đạo sĩ thầy pháp lại gay gắt như vậy. Trước ánh mắt ngỡ ngàng của Tống Phi Phi, tôi xoa xoa mũi, rồi giải thích chocôta với vẻ không mấy thoải mái. Phái Giang Tướng là một tập đoàn già nua tìm đối tượng xem mắt bằng việc coi tướng tính mệnh. “Giang” chỉ giang hồ, “Tướng” chỉ tể tướng, kết hợp lại nghĩa là tể tưởng của giang hồ. Bình thường họ dùng chiêu trò xem tướng mặt, bói quẻ, rồi từ đó phân tích những người đã tin tưởng, và lừa bịp. Môn phái này thịnh hành ở khu vực Quảng Châu, Hồng Kông trong những năm đầu của thời dân quốc. Trong phái Giang Tướng có lưu truyền rất nhiều câu khẩu hiệu, đại loại như kiểu tâm lý học của những kẻ l/ừa đ/ảo. Thứ nhất, khi có người đến xem bói, mình không được nói gì vội, mà phải nghe đối phương nói trước. Đối phương nói càng nhiều, thì thông tin bị lộ càng nhiều. Thứ hai, nếu là cha mẹ đưa con trai đến xem bói, thì về cơ bản đều là xem con trai có ăn nên làm ra hay không. Nếu họ đã hỏi những điều này, thì thường có nghĩa là trước kia con mình chẳng phải loại tốt đẹp gì. Bạn chỉ cần nói những lời kiểu như con trai họ không hiểu chuyện, vẫn chưa giác ngộ gì đó, chắc chắn không sai vào đâu được. Thứ ba, nếu là con trai đến xem bói cho bố mẹ, thì thường có nghĩa là sức khỏe của bố mẹ không tốt. Vì theo lẽ thường tình, nếu cha mẹ bình an vô sự, thì tất nhiên con cái cũng không nghĩ đến chuyện đi xem bói cho họ. Thứ tư, vợ đến xem nói cho chồng, nếu đến mà vui vẻ, thì bạn cứ nói chồng cô ấy lên chức giàu to. Nếu như đến mà mặt mũi rầu rĩ, thì quá nửa là phá sản mất chức, hoặc là chồng ngoại tình. Thứ năm, nếu là chồng đến xem bói cho vợ, thì chỉ có hai trường hợp. Nghi ngờ vợ không chung thủy, cắm sừng mình. Hoặc là cơ thể vợ có vấn đề, mãi không sinh được con. Ngoài ra, về cơ bản là đàn ông sẽ không nghĩ đến chuyện chủ động đi xem bói cho vợ. Người trong phái Giang Tướng thường đều dùng bản lĩnh nhìn mặt đoán ý của mình, để nắm giữ tâm lý người khác. Đến khi nào phá vỡ vòng phòng thủ tâm lý, rồi sẽ phối hợp cùng những người khác trong môn phái, để cùng tiến hành lừa gạt. Những người bị phái Giang Tướng nhắn trúng, nhẹ thì mất của lâm nguy, nặng thì táng gia bại sản. Lâm Ngữ Đồng thấy tôi nắm rõ về chuyện của phái Giang Tướng như lòng bàn tay, nên ánh mắt cô ta nhìn tôi càng lúc càng kh/inh thường. “Lục Linh Châu, không lẽ cậu và Kiều Mặc Vũ cũng là người của phái Giang Tướng à?” Má! Nhỏ này ch/ửi người khác sâu cay thật chứ! Kiều Mặc Vũ tức tới nỗi nhảy cẫng lên, tôi cũng khó mà kìm được lửa gi/ận trong lòng. Lâm Ngữ Đồng gật đầu với vẻ đã hiểu ra: “Chà chà chà, bị vạch trần bộ mặt thật, nên thẹn quá hóa gi/ận hả?” Thẩm Lam ngượng ngùng gi/ật tay áo Lâm Ngữ Đồng: “Đồng Đồng, đủ rồi, đừng nói nữa.” Lâm Ngữ Đồng rõ ràng là người có tính cách được đằng chân lân đằng đầu, thấy gương mặt tôi tràn ngập sự phẫn nộ bất bình, cô ta vẫn còn lẩm bẩm: “Chính cái loại lừa gạt giang hồ như các cậu, còn sợ sạch sẽ không sạch sẽ cái gì chứ.” “Lát nữa nếu có q/uỷ đến thật, mình sẽ cho bọn chúng biết thế nào là sự vĩ đại của m/a thuật phương Tây!” Với tính cách của tôi và Kiều Mặc Vũ, trước nay vẫn luôn là nếu có thể đ/ấm thì quyết sẽ không đấu võ mồm. Vò đầu bứt tóc cãi nhau với một cô gái, nếu có cãi thắng thì cũng chẳng có gì vẻ vang. Vả lại đây còn là bạn thân của Thẩm Lam, Thẩm Lam lại là bạn của Tống Phi Phi. Thôi vậy thôi vậy, cãi nhau với cô ta để làm gì chứ? Đế lát nữa cứ tẩn cho một trận thật no nê là xong phim. Thấy tôi nghiến răng không nói gì, Lâm Ngữ Đồng lại càng được đà nghênh ngang. Nếu hai người đã kiên quyết muốn ở lại nhà nghỉ, thì tôi cũng chẳng ngăn cản nữa. Mà thôi, nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó, thì hãy để tôi biết thế nào là sự vĩ đại của m/a thuật phương Tây đi.