Phản Diện Lại Muốn Trèo Giường
Chương 16
Lúc kết thúc công việc thời điểm đã hơn hai giờ đêm. Bạc Lăng trở về phòng, trên giường chỉ thấy bóng dáng nhỏ yên tĩnh nằm, ngủ rất say mà không hề có phòng bị gì.
Rõ là sợ hắn, vậy mà cô lại có thể ngủ ngon như vậy.
Bạc Lăng vốn không biết được suy nghĩ của Tĩnh Hy.
Đối với cô, hiện tại đã chết một lần rồi, nếu chết thêm một lần nữa cũng không phải vấn đề quá to tát. Huống hồ chi, cô còn là thuốc giải của phản diện, hắn cho dù muốn giết cô cũng phải lựa thời điểm, nhưng chắc chắn không phải là bây giờ.
Nhìn Tĩnh Hy ngủ bên cạnh, hắn tiến lại gần, bả vai cô lên xuống thở đều đặn yên giấc, cơ thể nhỏ nhắn mỏng manh, làn da mềm mại. Gương mặt ngũ quan tinh xảo tựa búp bê.
Cô chắc chắn là được kẻ trên trời thương mến, bằng không làm sao cả người lại có thể toát ra loại dụ hoặc như thế.
Nghĩ về bộ dáng cách đây không lâu khi Tĩnh Hy trên giường cùng hắn, da thịt mềm mại, mùi hương ngọt ngào như nào hắn đều cảm nhận được. Chỉ là lúc đó cơn tức giận che lấp, hắn đối với cô vô cùng mạnh bạo. Ít nhiều đã khiến cô cảm nhận cơn đau đớn.
Bởi vì tin đồn về cô tệ hại, Bạc Lăng đã yêu cầu trợ lý Đình Kiêu một lần nữa xem xét lại toàn bộ từ đầu đến cuối, tra một cách cặn kẽ.
Dù gì Tĩnh Hy cũng là người mà hắn ngủ trên giường cùng, chí ít hắn cũng nên tìm hiểu để rõ.
Kết quả tra ra, quả thật ngoài sự dự đoán. Tĩnh Hy là con nuôi của Tĩnh gia, cô vốn không được yêu thưong. Đây là tin từ rất lâu, căn bản không phải tìm hiểu là sẽ biết, cần phải có mạng lưới rộng lớn.
Thời điểm Bạc Lăng yêu cầu người của hắn đến Tĩnh gia đòi người, Đình Kiêu báo cáo lại, cha mẹ của Tĩnh Hy một chút cũng không đoái hoài, đồng ý tráo đổi với hắn nếu là số tiền lớn, thậm chí còn muốn xin chừa đường lui cho sự phát triển của Tĩnh gia.
Còn về các tình đồn vô căn cứ chẳng qua bởi vì Tĩnh Hy giao du với tầng lớp bạn bè không mấy tốt đẹp, vì vậy tính cách ảnh hưởng trở nên kiêu căng và cố chấp.
Nhìn Tĩnh Hy ngủ bên cạnh, hắn bất lực thở dài một hơi, hắn vậy mà thương hại cho số phận tệ bạc của cô.
Trước giờ Bạc Lăng máu lạnh tàn nhẫn, hắn không có nhiệm vụ phải thương hại bất kỳ ai, chẳng qua cô đối với hắn hiện tại có công dụng.
Dù vậy, vẫn không tài nào lý giải được đêm lần đầu gặp nhau, Tĩnh Hy vậy mà đột ngột nằm trên giường khi hắn chìm vào cơn kịch độc đau đớn.
Đình Kiêu tra một loạt video, căn bản không thể tìm được gì. Về sau liền cho rằng là sơ suất.
Bạc Lăng nằm xuống bên cạnh vị trí của cô, nhẹ nhàng mà tiến đến, cô ngủ rất sâu lại không có vẻ bị ảnh hưởng.
Người đàn ông đưa đầu ngón tay khẽ vờn trên gương mặt, làn da mềm mại, sóng mũi nhỏ xinh, đôi môi hồng hào, không thể phủ nhận cô thật sự rất xinh đẹp.
Vờn thôi chưa đủ, nhìn đôi môi hồng hào Bạc Lăng lại càng muốn chạm vào và nếm, ban nãy dù đã thử, hiện tại cảm thấy không thỏa.
Kết quả vừa chạm vào đôi môi cô chưa được bao lâu, Tĩnh Hy yếu ớt dùng tay đẩy hắn ra, gương mặt mang theo vẻ vừa bị phá hỏng giấc ngủ, mấy chữ khó chịu đều viết hết trên mặt.
“Công dụng làm thuốc giải, chỉ hôn một cái cô đã khó chịu?”
Bạc Lăng một tay chống cằm, tập trung vào ánh mắt Tĩnh Hy đang mê man nhìn hắn lên tiếng trêu đùa.
Sau một lúc, Tĩnh Hy nói ra mấy chữ lí nhí vô cùng bất mãn, lại không rõ thanh âm là bao.
“Trong mơ lại còn gặp phản diện, thật là khó chịu…”
Bạc Lăng vốn không nghe rõ liền tò mò cúi thấp, kết quả lại nghe được mấy chữ “khó chịu”.
“Cô bảo ngủ cùng tôi lại khó chịu?”
Tĩnh Hy mê man nhìn hắn, vốn còn cho rằng chìm trong cơn mộng, lời nói cô có phần không kiểm soát được.
“Không thích, không muốn ngủ cùng anh. Trong mơ lại còn có thể gặp, nhất định là xui xẻo.”
Bạc Lăng nhíu mày, tưởng chừng cả đời này cũng khó mà dãn ra được.
Rõ là bộ dạng này của cô là đang chìm trong cơn mê ngủ vì vậy mới dám lớn gan, hơn hết qua ánh mắt thi thoảng nhíu lại, suy nghĩ đó càng thêm chắc chắn.
“Chẳng lẽ lời yêu cô nói với tôi đều là giả?” Giọng nói hắn trở nên lạnh lùng, thoáng còn có sự khó chịu chẳng thể lý giải được.
Tĩnh Hy nghe chữ “yêu”, đôi mắt lim dim liền cố mà mở ra nhìn người đối diện.
Cô quả thật là bởi vì cho rằng mình đang mơ nên lời nói có phần hồ ngôn loạn ngữ.
“Yêu… anh sẽ không yêu tôi đâu…”
Tĩnh Hy thở dài.
Phản diện yêu nữ chính, nam chính cũng yêu nữ chính. Cô chẳng qua là nữ phụ vô danh đến để cứu vớt phản diện không phải làm ra việc gì xằng bậy.
Càng nghĩ càng tủi thân cho bản thân khi vào vai nữ phụ vô danh.
Nhìn người trước mặt, gương mặt điển trai lại lưu manh phóng đại, là gương mặt đáng ghét thường ngày vẫn hay đe dọa cô.
“Trong mơ vẫn có thể gặp anh?”
Bạc Lăng nhìn cô, ánh mắt mỗi lúc trở nên âm trầm hẳn. Xem ra, lúc mê ngủ cái vẻ ngoan ngoãn liền vứt đi, những lời thật lòng có bao nhiêu toàn bộ đều viết rõ.