Phản Diện Lại Muốn Trèo Giường

BTNLing
Cập nhật:

Chương 22: Ngủ thì ngủ, cần gì hung dữ

Sau khi trải qua trận giáo huấn để đời của Bạc Lăng, tất cả người hầu lập tức ngay trong đêm sắp xếp một căn phòng mới của Tĩnh Hy, quét dọn sạch sẽ, ga trải giường và vật dụng, đồng loạt đều là đồ mới. Bạc Lăng nghe tình hình quản gia sắp xếp, là một căn phòng cuối dãy tòa biệt thự. Chẳng hiểu vì sao ánh mắt Bạc Lăng lạnh đi vài phần, đôi mắt bắn ra những tia lạnh lẽo. “Quản gia Trần, ông nghĩ sắp xếp xa như thế, nửa đêm tôi phát tác kịch độc không thấy người, có phải nếu nổi cơn điên toàn bộ người hầu nên chôn thây cùng hay không?” Quản gia Trần đổ mồ hôi hột, nghe đến đây lập tức hiểu ý mà gật đầu. “Ông chủ yên tâm, tôi sẽ điều động sắp xếp lại.” Căn phòng đối diện với phòng của Bạc Lăng lần nữa được chọn là khu phòng của Tĩnh Hy, đồng loạt người hầu thực hiện sắp xếp. Gương mặt Bạc Lăng lúc này mới hiện sự hài lòng. “Tốt lắm.” Tâm tư hắn không những khó đo lường, hơn hết còn khó dò. … Tĩnh Hy nghỉ ngơi trong phòng của Bạc Lăng, cô chiếm dụng phòng hắn, dần dần chìm vào cơn ngủ sâu. Hệ thống liên tục báo động liên hồi, cứ cách mười lăm phút lại rung lên những luồng ánh sáng đỏ. Khi Bạc Lăng giáo huấn người hầu, hệ thống hiện lên một đợt nhắc nhở bằng trạng thái rối rít. [Kí chủ, tâm niệm của phản diện sinh ra suy nghĩ muốn giết người!!!] Kết quả, trải qua trận giáo huấn người toàn mạng, hệ thống thở phào nhẹ nhõm nhìn kí chủ vô dụng của mình đang nằm ngủ. Cho đến khi Bạc Lăng đe dọa quản gia, muốn chôn thây toàn bộ người hầu. Hệ thống lại reo một lần chuông nữa bằng giọng điệu gấp gáp. [Kí chủ, phản diện sắp giết người, cô đừng có ngủ nữa. Tôi cạn điểm bởi lần trước cho cô gặp nam nữ chính rồi!!!!] Thế nhưng sau vài phút, cái tâm niệm sắp giết người đó của phản diện vậy mà lại biến mất. Hệ thống ngạc nhiên nhìn kí chủ đang ngủ, bản thân chẳng hay biết gì. Phản diện hở tí muốn giết người, người chơi bất cần đời, đây là lần đầu hệ thống đảm nhiệm vào một nhiệm vụ mà cảm thấy bất lực như vậy.1 Rõ ràng hệ thống trên đà hấp hối, kí chủ lại vô tư. Hệ thống bất lực mà rời đi. … Tĩnh Hy chìm vào cơn ngủ, chưa được bao lâu thân thể cảm giác nặng nề, bị một cánh tay cường tráng kéo lại, vùi vào trong cơ thể ấm áp lại quen thuộc. Bạc Lăng nhìn gương mặt ngủ say, bàn tay không nhịn được chạm lên đường nét thanh tú, hắn càng lúc càng không hiểu nổi bản thân hắn. Hôm nay Bạc Lăng lại nói dối, ngày mai mới là thời điểm cơn kịch độc phát tác, hiện tại hắn vậy mà bắt buộc cô qua ngủ cùng. Có lẽ bởi vì lâu năm ăn chay, được một lần ăn mặn nên sinh quyến luyến. Giống như việc chưa ăn tủy sẽ không thấy ngon, ăn rồi lại thèm muốn ăn nữa. Bạc Lăng hắn không phủ nhận, hắn vậy mà thèm muốn cô, thèm muốn thân thể mảnh mai này. Nhìn Tĩnh Hy cách đây không lâu trải qua việc ngất đi, tim hắn nổi trống liên hồi, bản thân có phần gấp gáp sợ đến mất mật. Thừa nhận lo lắng việc Tĩnh Hy hiện tại là thuốc giải nên sợ mất cô hắn không khỏi bệnh, nhưng một phần cũng bởi vì tâm tư khác. Danh xưng đại tiểu thư Tĩnh gia là Tĩnh Hy, lời đồn tính cách ương ngạnh lại kiêu ngạo bướng bỉnh, bản tính ăn chơi không tốt đẹp đối với hắn giờ phút này chẳng là gì. Bởi Bạc Lăng hắn cũng chẳng mấy tốt đẹp, Tĩnh Hy xấu tính cũng được, chỉ cần cô là người của hắn, chỉ được thuộc về hắn. Nhìn gương mặt yên tĩnh ngủ, Bạc Lăng đưa ngón tay chạm lên, không thể kiềm lòng mà đặt lên đôi môi cô một nụ hôn. “Ngủ.” Tĩnh Hy gật đầu nghe lời. Ngủ thì ngủ, cần gì phải hung dữ như vậy.