Phản Diện Lại Muốn Trèo Giường

BTNLing
Cập nhật:

Chương 32: Hào quang nữ chính

Tại buổi tiệc doanh nhân, Bạc Lăng là trung tâm của sự chú ý bởi thân phận to lớn. Cứ cách vài phút lại có người đến chỗ hắn bắt chuyện, thực hiện hợp tác các dự án đầu tư quan trọng. Tĩnh Hy không có tâm tình nghe vẫn bị hắn kéo theo, đại loại đều là các con số khô khan, các công trình xây dựng nhạt nhẽo, doanh thu và lợi nhuận đạt được. Sống lại một đời, cô không muốn phải vướng vào mấy thứ này nữa, dù gì bên cạnh phản diện cũng gọi là cực hình. Cho đến khi người chủ trì bước ra thông báo, còn hơn năm phút nữa là khai tiệc. Nửa đầu đều là dùng trà nước, mọi người trò chuyện kinh doanh làm ăn. Nửa sau mới chính thức bước vào dùng bữa. Tĩnh Hy đến cùng Bạc Lăng, đợi hơn ba mươi phút chưa thấy nữ chính. Tâm tình thoáng u sầu, cảm xúc chia ra hai luồng ý kiến trái chiều. Bên đồng thuận muốn gặp để nhìn ngắm nhan sắc nữ chính, bên phản đối không muốn gặp bởi vì không muốn phản diện rơi vào lưới tình. Tĩnh Hy thở dài. Ngay thời điểm người chủ trì giới thiệu rồi buông chiếc micro xuống, cánh cửa ở giữa sảnh chính được đẩy ra vang thanh âm lớn thu hút sự chú ý, một người con gái xinh đẹp bước vào. Tĩnh Hy thoạt nhìn qua, lập tức nhận ra nữ chính Nhược Yên. Là người đến trễ nhất, nhưng lại là người tỏa sáng nhất. Thì ra đây là cái hào quang nữ chính mọi người vẫn thường hay nói, luôn là trung tâm. Nhược Yên trong chiếc váy lễ phục trắng, như một thiên sứ vừa giáng xuống trần thế, đẹp thoát tục, bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn, không nhịn được mà bật lên lời khen ngợi. Mỗi bước đi, tà váy dài sẽ chuyển động thướt tha lại nhịp nhàng như đi trên một đám mây bồng bềnh. Nhược Yên nở nụ cười e thẹn, cúi đầu chào rồi bước hòa vào làn người. “Xin chào, tôi là thư ký của ngài Hạ Thời Nam. Hôm nay chủ tịch Hạ bận, tôi thay ngài ấy đến tham dự buổi tiệc.” Nhược Yên có má lúm đồng tiền, nụ cười duyên dáng, cả người đều là dáng vẻ tri thức, người gặp người yêu mến. Tĩnh Hy khó mà dời mắt. So với nữ phụ pháo hôi não tàn ngu ngốc, chỉ có ngực nở mông cong không có kiến thức, hai thái cực khác nhau không thể đem so sánh. Nhìn ngắm nữ chính Nhược Yên, thế nhưng nhiệm vụ Tĩnh Hy không thể nào quên được. Ngay lập tức, ngẩng đầu nhìn về hướng Bạc Lăng. Cô vốn tưởng rằng hắn sẽ như mọi người nhìn về hướng hào quang của nữ chính Nhược Yên đang bước vào, trái ngược lại hắn vậy mà nhìn cô. Dường như bởi vì bị bắt gặp bộ dạng lén lút, Bạc Lăng lập tức nghiêng đầu nhìn về hướng khác, câu từ có phần loạn lên. “Cô… mái tóc rối…, tôi vừa chỉnh lại.” Nói xong, còn vờ đưa tay chạm nhẹ tóc cô chỉnh lại. Tĩnh Hy khẽ gật đầu. Một tay Bạc Lăng đặt ngang eo nhỏ của cô, trực tiếp kéo cô về phía hắn. Bởi vì dời tầm chú ý không nhìn cô nữa, Bạc Lăng lướt qua hướng hội trường. Xung quanh buổi tiệc người người trố mắt nhìn. Không ai không nhận ra Bạc Lăng nuông chiều cô như nào. Cẩn thận đi theo quan sát, lại còn cầm một cái khăn, thi thoảng lau miệng cho cô.1