Chương 11
Tôi là một nữ phụ, đi khắp nơi như gió, làm thuê bốn phương.
Nhưng hôm nay thật đặc biệt.
Hôm nay, trong thế giới đi/ên rồ này, tôi đã có được một người bạn.
Tên cô ấy là Lâm Hân.
Cô ấy là một đại tiểu thư.
“Sau này phải làm sao?” Cô ấy nhìn thiếu gia nam chủ bị cảnh sát bắt đi, trong lòng có chút bối rối. “Từ giờ trở đi sẽ không có nam chủ nào trong cuộc đời tôi.”
“Không có nam chủ thì làm sao tôi có thể làm nhân vật nữ chủ được chứ?”
Tôi nói: “Vậy thì không làm nữ chủ nữa. Dù sao nữ chủ này của cô cũng là hành hạ thân x/á/c và tinh thần nên không thích hợp!”
Cô ấy nhìn tôi và chợt mỉm cười.
“Đúng vậy.”
Cô ấy nói: “Không làm cũng chả sao.”
Bá tổng đại ca ở một bên nhìn em rể bị bắt đi, cả người như lơ lửng trong gió.
Anh ta không hiểu.
Nhưng anh ta đã bị quá sốc.
Bá tổng đại ca hoàn toàn chịu không nổi kéo tôi ra mà hỏi: “Không làm nữ chủ, thì làm cái gì chứ? Em gái tôi phải làm sao?”
“Anh quản cô ấy làm cái gì chứ!” Tôi gh/ét bỏ mà nói với anh ta, “Không làm thì không làm thôi, cô ấy có thể sống cuộc sống của riêng mình, sống tốt thôi!”
“Làm sao cô biết em ấy sẽ ổn?” Anh ta đã gần như phát đi/ên rồi, “Cô còn chưa từng làm nữ chủ-”
Lời nói dừng lại.
Bá tổng nhìn tôi ngạc nhiên.
Tôi mỉm cười với anh ta.
“Trước đây tôi không phải là nữ phụ,” tôi nói, “Bây giờ tôi ổn rồi.”
“Như thế này không tốt sao?”