Phong Thần Châu – Tần Ninh

Oa Ngưu Cuồng Bôn
Cập nhật:

Chương 11250 Bọn họ đã đặt cược đúng.

Giọng nói của Tần Ninh vang dội như chuông đồng, vang vọng trời đất, chấn động tâm can, khiến vô số sinh linh nhất thời không kìm được muốn quỳ lạy bái phục.

 

Sắc mặt Dực Vương lạnh lùng, hét lớn: “Ngươi thì là cái thá gì chứ?” “Ồ?” Tần Ninh nhướn mày, nhẹ nhàng nâng tay. Bụp!!! Thân thể Dực Vương, nổ tung trong chớp mắt. Một vị Vương, chúa tể của Cổ Thế Giới, trong tích tắc đã hóa thành tro bụi, tan biến không còn dấu vết. Ngay lập tức, cả thiên địa rơi vào tĩnh lặng. Chỉ một người mà có thể dễ dàng nghiền nát một vị Vương đứng trên đỉnh cao vạn giới. Vậy rốt cuộc hắn đã đạt đến cảnh giới gì, thực lực gì? Những gì Tần Ninh vừa nói, đều là sự thật! Năm người Mục Vương, Đế Thiên Thần Vương, Ô Thản Vương, Thái Hạo Vương, Giang Vương, hoàn toàn choáng váng. “Ha ha ha ha ha…” Giữa thiên địa, giọng nói ngông cuồng ngạo mạn vang lên. Vào lúc này, Tạ Thanh đang bay lượn giữa bầu trời, nói: “Mẹ kiếp, mẹ kiếp, lại đây, lại đây, đứa nào ngon nhào vô đánh ông đây đi, mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Một đám phế vật!” Giờ phút này, Tạ Thanh đúng là ví dụ điển hình của câu nói tiểu nhân đắc chí. “Kia là Vạn Giới Đế Tôn, Thần Đạo Đế Tôn, Đại Đế Tôn, chúa tể của vũ trụ, con nuôi của ta, chàng rể quý của ta đó!” “Mẹ kiếp, một đám rùa rụt cổ, thật sự tưởng Nguyên Thế Giới là chỗ các ngươi muốn chui vào thì chui, muốn hủy diệt thì hủy chắc?” Lời của Tạ Thanh vừa dứt, sắc mặt từng nhân vật đỉnh cao đều lộ vẻ khó coi. Còn những vị Thần Đế từng xuất thân từ Nguyên Thế Giới, cùng với tâm phúc và con cháu của Mục Vân, Tạ Thanh, Lục Thanh Phong, ai cũng đều cảm thấy hả hê! Lời tuy thô nhưng lý thì không sai. Tạ Thanh chửi hay lắm! Cơn tức này, họ đã phải nuốt trong lòng từ rất lâu rồi. Tần Ninh nhìn khắp bốn phía thiên địa, ánh mắt trong suốt, bình tĩnh nói: “Ta là Đế Tôn, ai, dám không phục?” Vừa dứt lời, tất cả thiên địa im lặng. “Tham kiến Tần Tôn!” Một tiếng hô vang lên đầy khí thế, không cần nghe, cũng biết nhất định là Thạch Cảm Đương mở lời đầu tiên. Âm thanh vang khắp thiên địa. Không ai dám không phục. Sắc mặt Đế Thiên Thần Vương, Mục Vương, Thái Hạo Vương, Ô Thản Vương, và Giang Vương vô cùng khó coi. Còn Nguyệt Vương, Minh Vương, Bàn Cổ Vương, Si Vưu Vương, thì khuôn mặt lộ rõ vẻ mừng rỡ. Bọn họ đã đặt cược đúng. Tần Ninh thành công rồi! Chúa tể chân chính của thiên địa đã xuất hiện. Lúc này, ánh mắt Tần Ninh nhìn Mục Vương và những người khác, lạnh nhạt nói: “Các ngươi không phục sao?”