Sư phụ tôi là thần tiên

Tần Cấn
Cập nhật:

Chương 4983 Nó mạnh ngang cao giai Tiên Tôn mà?”

Dương Bách Xuyên rất hài lòng: ”Được, nếu sư tỷ đã tha thứ cho ngươi thì ta cũng không truy cứu nữa, nếu không người khác bảo ta là chủ nhân nhỏ nhen. Hôm nay ngươi chào đời, ta sẽ ban cho ngươi một cái tên…”

 

“Đa tạ chủ nhân ban tên!” Dương Bách Xuyên còn chưa nói xong thì Côn Bằng đã vội đa tạ hắn, Dương Bách Xuyên nhìn ra được Côn Bằng đang nịnh nọt mình, hắn cười gian xảo nói: “Ta thấy vừa rồi cái tên 'cá chạch' sư tỷ gọi ngươi rất hợp, dễ nghe lại thân thiết. Từ nay ngươi sẽ tên là Cá Chạch!” “Phụt ~” Cơ Tử Hà bật cười. Cá Chạch? Đường đường là một Côn Bằng uy chấn vũ trụ, vua của các thần thú, giờ lại được đặt tên là… cá chạch? Nếu chuyện này lan truyền, Côn Bằng sẽ trở thành trò cười lớn nhất giới tu tiên! Cơ Tử Hà không ngờ sư đệ lại có khiếu hài hước như vậy. Nàng gọi Côn Bằng là “cá chạch” chỉ vì nhất thời tức giận, nhưng nếu nó thực sự mang cái tên này, sợ là sau này Côn Bằng sẽ ghi hận nàng mất. Côn Bằng nghe cái tên “Cá Chạch” thì ngây người, giây sau mới hoàn hồn, nó giãy giụa trong tay Dương Bách Xuyên: ”Không được...không được, bản tọa đường đường là Côn Bằng uy chấn thiên hạ, sao có thể là cá chạch? Nhất quyết không đồng ý!” Cơ Tử Hà cũng nói: ”Sư đệ, đặt tên khác đi, 'cá chạch' nghe không ổn lắm…” Nhưng Dương Bách Xuyên cười nhạt: ”Cứ quyết như vậy đi, cứ gọi là Cá Chạch, nghe xuôi tai.” Dù Côn Bằng phản đối kịch liệt, nhưng trước mặt Dương Bách Xuyên, nó có phản đối cũng vô ích. Vậy là Côn Bằng uy danh lẫy lừng chính thức được đặt tên là… Cá Chạch. Về sau, cái tên này trở thành trò cười khắp tam giới. Nhưng mà sau này, mỗi khi chúng sinh nghe đến tên “Cá Chạch”, không ai còn dám cười nữa, chỉ còn lại nỗi khiếp sợ thấu xương! Sau khi Côn Bằng, nay gọi là Cá Chạch quy phục, mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn. Nó thu nhỏ thân hình, cuộn quanh cổ tay trái Dương Bách Xuyên như một chiếc vòng. Ban đầu, Dương Bách Xuyên định đưa Cá Chạch và chim Thần Ma trở về không gian Càn Khôn, nhưng Cá Chạch nói nằm trên cổ tay hắn thoải mái hơn. Dương Bách Xuyên đoán là do ảnh hưởng của bình Càn Khôn nên để mặc nó. Còn chim Thần Ma, trước mặt Chồn nhỏ, nó đã ngoan ngoãn hơn hẳn. Chồn nhỏ từng là “ác mộng” thường xuyên nhổ lông nó, khiến nó sợ đến mức không dám hé răng. Dương Bách Xuyên chợt nhớ đến tu vi của Cá Chạch, hỏi: ”Cá Chạch, ngươi có thể một chiêu giết chết Tiên Tôn cao cấp không?” Cá Chạch cuộn trên cổ tay, nghe thấy câu hỏi, bị gọi là cá chạch khiến tinh thần nó trở nên lười biếng: ”Không thể đâu. Tiên Tôn bình thường còn có thể đánh, nhưng cao cấp thì ta không địch nổi. Chủ nhân đừng kỳ vọng quá, ta vừa mới nở, cần thời gian trưởng thành.” Dương Bách Xuyên nhíu mày: ”Vậy con Kim Giáp Huyền Quy lúc nãy sao ngươi nuốt chửng dễ dàng thế? Nó mạnh ngang cao giai Tiên Tôn mà?” “Chủ nhân, lúc đó ta mượn thế trời đất lúc chào đời nên mới nuốt được nó. Bây giờ nếu đánh với Tiên Tôn sơ kỳ cũng khó, phải đợi ta tiêu hóa xong Huyền Quy đã. Dù sao ta cũng chỉ mới xuất thế ~” Cá chạch vội vàng giải thích, sợ Dương Bách Xuyên bảo nó đi làm chuyện nguy hiểm. Nghe cá cạch trả lời, Dương Bách Xuyên gật đầu. Chuyện này cũng rất bình thường, nếu cá cạch vừa ra đời đã nghịch thiên như vậy thì mới bất thường. Cá Chạch có thể giết được Kim Giáp Huyền Quy là nhờ thiên địa trợ lực. Hơn nữa ý nó là cho dù có giết được Huyền Quy thì nó cũng cần thời gian để tiêu hóa.