Chương 31
Trần Thư vừa nói vừa nghiêng người về trước, hai mắt nhìn chằm chằm Quân Tường, nói: “Cậu cũng chỉ là tên ở rể
thôi, chuyện của nhà họ Trần từ lúc nào đến lượt cậu nói thế?”
Trần Thư nói xong thì cảm thấy sảng khoái hơn hẳn.
Một tên ở rể nhỏ bé mà dám yêu cầu nhiều như vậy, thật sự
phải dạy dỗ một trận.
“Trần Thư!”, Trần Nhã ở bên cạnh tức đến nỗi nắm chặt tay, phẫn nộ nhìn anh họ mình.
“Sao? Anh nói tên ở rể mà em không muốn nghe sao?”, Trần Thư với vẻ mặt bất cần.
Trần Nhã vội quay đầu lại nhìn Quân Tường ngồi ở bên cạnh, nói: “Xin lỗi! Xin lỗi anh!”
Trần Thư kéo Trần Nhã một cái, nói: “Tiểu Nhã! Em đừng quên, hắn chỉ là tên ở rể…”.
Bốp! Trần Nhã trực tiếp tát cho hắn một cái, nói: “Trần Thư! Anh câm mồm lại cho tôi”.
Trần Thư ôm mặt rồi kinh ngạc nhìn Trần Nhã, nói: “Tiểu Nhã! Em vì một thằng ở rể mà đánh anh sao?”
“Tự anh làm thì anh chịu”, Quân Tường ở bên cạnh nói.
“Người nhà họ Trần nói chuyện từ lúc nào đến lượt cậu chen mồm vào vậy?”, Trần Thư quay đầu lại, phẫn nộ quát
Quân Tường.
Quân Tường đứng dậy nhìn Trần Thư nói.
“Tôi ở rể, đúng thế! Nhưng anh thật sự đã phá vỡ tâm trạng tốt của tôi”.
“Nói đi! Anh muốn chết kiểu nào?”