Chương 307 - Sủng cô, đến tận xương tủy
Lý Vũ Sâm vừa nói vừa cúi xuống cắn môi cô. Hai tay ôm lấy hông cô, ôm cô.
Cô lúng búng nói gì đó, cũng không biết có nghe hiểu lời anh nói hay không, chỉ lẩm bẩm một mình: “Em còn phải đi học... sau này chúng ta sẽ không thể bên nhau được..”
Anh cười như không cười, cụng đầu mình vào trán cô, khẽ giọng nói với cô: “Anh là một người đàn ông bình thường, sống cuộc sống bình thường, đương nhiên phải kết hôn sinh con rồi.”