Chương 11: Ngủ chung
- Bảo bối, lại đây. Vừa nói Lôi Lạc Dương vừa đưa tay ngoắc cô, Nhược Hy nghe theo lời anh, liền cất bước đi qua. Đến nơi, anh lấy khăn lâu tóc cho cô. Đợi khi tóc gần khô Lôi Lạc Dương mới ngừng lâu, sau đó hướng cửa tủ lấy một chiếc áo sơ mi màu trắng đưa cho Nhược Hy nói
- Thay vào rồi đi ngủ.
- Bảo bối, đừng động. giọng Lôi Lạc Dương khàn khàn do dục vọng, anh thật không biết làm gì với cô gái nhỏ trong ngực của anh đây. Nhược Hy liền đứng bất động khi nghe anh nói vậy, cô có thể cảm nhận cơ thể anh có chút khác thường. Lôi Lạc Dương ôm cô một lúc, cuối cùng cũng kìm nén được cơn dục vọng. Anh hôn trán cô, rồi bế ngang Nhược Hy đặc nhẹ nhàng cô xuống dường, cẩn thận đắp chăn cho cô rồi anh mới nằm sang bên cạnh, vén chăn lên nhẹ nhàng ôm Nhược Hy vào lòng. Nhược Hy cũng không phản kháng, ngược lại còn rút đầu vào lòng ngực của Lôi Lạc Dương, hai người cứ như vậy ngủ trong niềm hạnh phúc.