Tuyệt Thế Dược Thần
Chương 3834 Một đối một hoàn toàn vô vọng.
Nguyên Tu và Nguyên Thị là hai vị cường giả Bát văn Thiên đạo cảnh trung kỳ, hai tiểu đội ma thú vực sâu mà họ dẫn dắt rõ ràng cũng đã đạt tới Thiên Đế cảnh trung kỳ.
Cường giả Nhân tộc nhìn thấy đội hình này, mỗi người đều trợn mắt há miệng. Hai tiểu đội này có thể càn quét bất cứ một vị cường giả Thiên Đế nào lại dùng để đối phó với Diệp Viễn người mới đạt tới Thiên Đế sơ kỳ. Bởi vậy có thể thấy Nguyên Vệ rất coi trọng Diệp Viễn. Diệp Viễn nhíu mày, thân mình chợt lóe, đột ngột biến mất ngay tại chỗ. Thời điểm hắn xuất hiện một lần nữa đã tới bên ngoài Vân Tâm Sơn. Trong trận hỗn chiến, mấy người Vân Dịch và Ninh Tư Ngữ đang bị đám ma thú vực sâu bao vây tấn công. Điều khiến Diệp Viễn ngạc nhiên hơn là lúc này Đan Ngọc Thiên Tôn và Phiêu Vũ Thiên Tôn đang ở bên cạnh bảo vệ cho hai người họ. Nhất là Đan Ngọc Thiên Tôn, cả người hắn ta đẫm máu, khí tức trở nên hơi yếu, rõ ràng đã bị thương nặng. Mà bên cạnh hắn ta vẫn còn mấy con ma thú vực sâu đã đạt tới Thiên Tôn đỉnh phong. Tất nhiên Phiêu Vũ Thiên Tôn cũng không tốt hơn hắn ta là bao nhiêu. Diệp Viễn vừa xuất hiện, ngay lập tức có ma thú vực sâu cảnh giới Thiên Đế nhào tới. Hắn không hề do dự, kiếm ý cuồn cuộn, giết chết mấy con ma thú vực sâu cảnh giới Thiên Đế chỉ trong nháy mắt. Hơn mười luồng kiếm khí đột ngột giáng xuống, đám ma thú vực sâu bao vây mấy người Vân Dịch kia, trong nháy mắt bị cắt thành rất nhiều mảnh. Vút! Vút! Mấy viên đan dược bay về phía Phiêu Vũ và Đan Ngọc. Hai người thấy Diệp Viễn, trong thoáng chốc như nhìn thấy ánh sáng hy vọng. Họ không hề lưỡng lự, nuốt xuống đan dược mà Diệp Viễn ném qua. Hiệu quả tức thì! Đột nhiên, cả người Đan Ngọc Thiên Tôn chấn động, hắn ta đã mắc kẹt ở cảnh giới Thiên Đế nhiều năm, cuối cùng giây phút này đã buông lỏng! Đan dược mà Diệp Viễn cho hắn ta ăn không phải là Cửu Huyền Thiên Đế Đan, chỉ là loại đan dược chữa thương bình thường. Nhưng viên đan dược này lại là Thông Linh Thần Đan. Đan Ngọc Thiên Tôn vốn chỉ còn cách cảnh giới nửa bước Thiên Đế, dưới sự thúc giục của Thông Linh Thần Đan, cuối cùng hắn ta cũng đột phá được bình cảnh, đột phá Thiên Đế! Ngón tay Diệp Viễn khẽ động, trong thoáng chốc tạo trận, bảo vệ mấy người Vân Dịch trong trận pháp. “Các ngươi cứ đợi trong đại trận, không được đi đâu hết!” Diệp Viễn hờ hững ném lại một câu, thân mình chợt lóe nghênh đón hai tiểu đội Nguyên Tu và Nguyên Thị. Vút, vút, vút! Đột nhiên xuất hiện hàng ngàn thanh phi kiếm, cuồn cuộn lao về phía hai đội ngũ đó. Hai đội ngũ này tổng cộng có hơn hai mươi vị cường giả Thiên Đế trung kỳ. Hơn nữa, họ hoàn toàn không phải là cường giả Nhân tộc, mà là của Thần tộc và ma thú vực sâu. Trận chiến đọ sức này còn mạnh hơn rất nhiều so với hơn hai mươi vị Thiên đế Tầng bốn cường hãn. Tuy nhiên sau khi Diệp Viễn đột phá cảnh giới Thiên Địa, uy lực của kiếm trận không chỉ mạnh hơn một bậc. Hắn điều động kiếm trận, thế nhưng có thể ngăn lại được đòn tấn công của hai đội ngũ. Đáng tiếc là thực lực của hơn hai mươi người này thật sự rất mạnh, dưới sự hợp sức của họ, kiếm trận nguy hiểm rình rập. Thấy một màn này, cường giả Nhân tộc đều trợn mắt há miệng. Một mình Diệp Viễn lại có thể ngăn cản được nhiều Thần tộc và ma thú vực sâu như vậy, tên này có phải là con người không? Trước đây họ coi thường Thần tộc, cảm thấy ma thú vực sâu xấu xí hèn hạ, nhưng bây giờ sau khi giao chiến, họ cảm nhận được sự cường đại của hai chủng tộc lớn này một cách sâu sắc. Một đối một hoàn toàn vô vọng. Nhưng Diệp Viễn lại vượt cấp ngăn chặn được nhiều cường giả như thế, điều này quả thật kinh người!