Chương 11

Hôm nay cũng không phải người tốt
Cập nhật:
11. Ta trở về phòng không bao lâu thì cha ta đến. Ông ta nở một nụ cười hòa ái mà trước kia ta chưa từng nhìn thấy. Trước kia bất kể là ta làm việc gì, vì ai mà làm, khuôn mặt ông vĩnh viễn luôn là lạnh lùng. Từ trong thâm tâm, ông ta vẫn luôn xem thường ta. Trong mắt ông ta, ta và vị mẫu thân quá cố của mình đều thô bỉ không chịu nổi, là hạng người không ra gì. Đáng tiếc, ông ta lại không biết rằng, trước khi mẫu thân ᴛắc thở vẫn còn suy nghĩ cho ông ta, sợ ông sẽ bị người ta bắᴛ ɴạᴛ. Thời khắc hấp hối, mẫu thân gọi ta đến bên giường. “Thư Nhi, nhà này chỉ có con hiểu chuyện nhất, cũng chỉ có con mới có thể gánh vác được gia đình này.” “Tỷ tỷ và cha con, hai người bọn họ quá yếu đuối, không thể làm chuyện lớn được. Sau khi mẫu thân ra đi, cái nhà này chỉ có thể dựa vào con thôi.” Sau khi mẫu thân qu/a đ/ời, ta vẫn luôn ghi nhớ lời bà dạy bảo, tận tâm lo việc trong nhà, nhưng chỉ đổi lại được sự kh/inh thường của cha ta và Tống Oánh. “Thư Nhi.” Tiếng gọi của cha kéo ta trở về hiện thực. Ta nhìn người cha ở chung ngày ngày với mình, trong lòng dâng lên những cảm xúc phức tạp. Cuộc đối thoại sau hòn giả sơn hôm nay của ông ta và Tống Oánh đã làm ta hoàn toàn thất vọng với ông ta. Tuy là cha ta nhưng trong mắt ông ta, ta cũng chỉ là một món đồ có thể hy sinh bất cứ lúc nào. Không hề có một chút tình cảm nào.