Chương 19. HOÀN
19.
[TRUYỆN ĐƯỢC EDIT BỞI TRĂNG CHƯA TỪNG NHÀN RỖI, CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI FB TRĂNG CHƯA TỪNG NHÀN RỖI VÀ FUNHUB/FUHU]
Ánh nắng thật đẹp, mọi chuyện cũng đã kết thúc.
Ta dừng chân trước cửa Tống phủ, giờ đã hóa thành đống đổ nát thê lương thật lâu.
Ký ức hồi nhỏ tràn ngập trong đầu.
Ta giống như thấy được mẫu thân cầm một bát bánh quế đi đến bên cạnh ta, dịu dàng mỉm cười.
“Thư Nhi, ăn bánh nào.”
Cũng nhìn thấy cha ta nắm tay đích tỷ Tống Oánh, cầm chiếc diều mỉm cười với ta.
Một trận gió thổi qua, ký ức hồi nhỏ cũng tan theo, hóa thành mây khói.
Ta xốc lại bọc hành lý trên tay, cũng đến lúc phải đi rồi.
Thiện áᴄ thưởng ph/ạt đã định, chuyện đời đã xong.
Chỉ nguyện đời này…
Bầu bạn với thanh đăng cổ phật bên cửa sổ.
Ta đấu tranh với mình đã lâu, thà làm chính mình thôi.
[Hoàn toàn văn]