Chương 51 : Đến công ty
Lúc Đàm Tùng đi rồi, Thanh Tâm ngồi dậy nhìn ra bên ngoài đến khi trời sáng. Sau đó mới uể oải rửa mặt thay quần áo. Lúc đi đến phòng khách cô thấy một mảnh giấy anh để lại cho cô: “Em à, sau này dù có xảy ra chuyện gì thì cũng không được cố ý không bắt máy điện thoại. Có chuyện gì thì hãy thẳng thắn nói cho anh biết, đừng để anh lo lắng biết không?” Thanh Tâm cười nhẹ một cái rồi cất mảnh giấy vào trong giỏ xách. Cô nhìn căn nhà một lượt nữa mới rời đi. Hôm nay cô định đến công ty, nhưng di động của cô ở nhà rồi, cho nên chỉ có thể về nhà trước. Mới vừa về đến nhà chuẩn bị lên lầu liền gặp phải ba cô. Sắc mặt hình như tốt hơn trước đây rất nhiều, nhưng nếp nhăn trên khuôn mặt lại nhiều hơn trước đây, trông già đi mấy tuổi. Nhìn Thanh Tâm trở về, ông hơi ngớ người một chút, sau đó mới nhíu mày. Thấy cô không nói gì lên lầu, ông gọi lại. “Thanh Tâm, chúng ta nói chuyện một chút đi.” Cô không xoay người lại: “Ông muốn nói chuyện gì?” Thái độ của cô rất lạnh nhạt, không xoay người người lại nói: “Ông muốn nói chuyện gì?” Ông không vòng vo làm gì, trực tiếp nói: “Đêm qua con ở cùng với Đàm Tùng?” Lúc này cô mới quay đầu lại nhìn ông nói: “Nếu ông biết rồi thì hỏi tôi làm gì?” “Con nói thử xem rốt cục hai đứa là như thế nào?” Thanh Tâm cảm thấy buồn cười: “Tôi với anh ấy có thế nào thì liên quan gì đến ông, tại sao tôi phải nói cho ông biết?” Sắc mặt ông rất khó coi: “Thanh Tâm, ba chỉ quan tâm đến con thôi, con cứ nhất định nói chuyện kiểu đó với ba sao?” Thanh Tâm cười lạnh: “Thay vì nói chuyện của tôi thì nên nói chuyện của ông thì hơn. Ông định chắp tay dâng công ty của mình cho người ta sao?” “Cái gì?” “Đừng nói với tôi là ông không biết dã tâm của Tình Thủy. Bà ta không bao giờ an phận chỉ để trở thành vợ ông, suốt ngày ông cứ ở nhà như thế, không sợ bị mất quyền điều hành?” “Cái này con không cần phải lo, trong tay Tình Thủy không có bất cứ cổ phần nào của công ty.” Thấy ông nói rất đơn giản, Thanh Tâm thở dài: “Có chuyện này tôi muốn nói, từ hôm nay trở đi, tôi muốn đến công ty làm việc.” Ông sửng sốt: “Con muốn đến công ty làm việc?” Không để tâm đến sự kinh ngạc của ông, cô nói: “Cũng không phải là một chức vị lớn lao gì, chỉ cần cho tôi một chức nhỏ là trợ lý giám đốc là được.” Lần này ông trở nên nghiêm túc: “Thanh Tâm à, căn bản là con không hề biết nghiệp vụ của công ty, con cảm thấy mình có thể đảm nhận chức vụ này hay sao?” Cô cười vẻ châm chọc: “Đừng nói với tôi là ông tưởng tôi làm trợ lý thật?” “Con…” “Tôi không biết ông có định bỏ mặc công ty hay không nhưng tôi tuyệt đối sẽ không để nó rơi vào tay người ngoài.” Cô chắc chắn phải làm việc trong công ty. “Thanh Tâm…” Ông lên tiếng, vừa mới mở miệng thì ở dưới lầu truyền đến tiếng kêu: “Cô chủ.” Hai người đồng thời nhìn xuống dưới lầu nhất thời bị giật mình. Cũng có một ngày tận mắt thấy một cô gái ngoan như Thanh Ly bê bết, đó là bộ quần áo của ngày hôm qua, nhìn qua như là tối hôm qua không về. Với ánh mắt của Thanh Tâm, Thanh Ly né tránh xách túi lên lầu, giống như là đang làm việc xấu. Ba Thanh Tâm nhìn thấy Thanh Ly thế này chỉ muốn tái phát bệnh. Đối với lần trước xảy ra bệnh, ông đã hoàn toàn thất vọng về đứa con gái này rồi. Nhưng cuối cùng vẫn là huyết thống, bỏ qua là cách tốt nhất. “Con mới về?” Nghe ba hỏi, Thanh Ly chần chừ trả lời: “Tối hôm qua tâm trạng của bạn con không tốt, nên ở lại nhà bạn.” Ông cũng không biết có nên tin không, chỉ gật đầu, rồi quay qua nói với Thanh Tâm: “Lúc nãy con nói…” “Tôi không phải là hỏi ý kiến của ông, tôi là thông báo. Nếu ông không muốn tôi làm loạn ở công ty thì nên gọi điện thông báo cho công ty một tiếng.” Nói xong cô xoay thẳng người đi lên lầu. Do có Thanh Ly ở đây, nên ông cũng không dám nói gì. Thanh Ly nghe được đến công ty liền nghi ngờ, cô ta đến công ty làm gì? Mà thôi quản làm gì chứ, không bao lâu nữa cô ta cũng sẽ không được đắc ý nữa. Nếu như cô ta nhất quyết kết hôn với anh Mạnh An của cô, thì cô sẽ biến cô ta trở thành trò cười của cái thành phố này. Cho đến khi cửa phòng đóng lại, Thanh Tâm trượt dài xuống cửa, thở dài mệt mỏi. Đây chính là nhà sao? Cô chậm chạp đến mép giường lấy điện thoại, vừa mới mở mới giật mình có mấy chục cuộc gọi nhỡ, đều là của Đàm Tùng. Khó trách hôm qua anh lại tức giận đến thế. Anh còn gửi cho cô một tin nhắn vào lúc tám giờ nói là xuống máy bay an toàn rồi. Cô nhìn đồng hồ, đã chín rưỡi, chắc là anh đang họp. Cô nhắn trả lời lại anh, đợi vài phút cũng không thấy hồi âm, quả nhiên là đang bận. Cô nghĩ nghĩ rồi bỏ điện thoại trong giở, xoay người ra cửa, mục đích của cô là hướng tới công ty. Lúc cô đến công ty đã là mười một giờ. Ba cô cũng sợ cô đến công ty làm loạn thật, nên đã đưa ra chỉ thị trước đó. Vừa mới đi vào đã có người chờ sẵn. Đó là trợ lý của ông. “Bây giờ giám đốc đang mở cuộc họp, tôi sẽ sắp xếp để cô vào vị trí.” Thanh Tâm gật đầu, lúc đợi thang máy cô thuận miệng hỏi một câu: “Bây giờ công ty có dự án gì?” Trợ lý cũng không nghĩ nhiều nói: “Gần đây chúng ta chúng ta có dự án xây một khu đô thị mới ở phía tây, bên công ty của giám đốc Mạnh An muốn hợp tác với chúng ta.” “Đô thị mới phía tây?” Thanh Tâm tò mò, nếu cô nhớ không lầm thì bên phía Đàm Tùng cũng đầu tư vào phía tây. Tuy rằng cô không nghe anh nói, nhưng trong lúc anh nói chuyện điện thoại là cô nghe được. Trợ lý còn nói thêm: “Dự án đó đã được triển khai hết rồi nhưng đột nhiên dạo gần đây lại không huy động được tài chính.” Khi nói chuyện thì thang máy đã tới rồi, trợ lý ấn số 29, Thanh Tâm hỏi: “Bọn họ họp ở đâu?” “Lầu 30.” “Vậy chúng ta lên thẳng đó đi.” Trợ lý ngây cả người thì Thanh Tâm đã ấn lầu 30. Cô không nhiều lời, lúc tới nơi đi thẳng tới phòng họp. Giờ phút này không khí trong phòng họp rất nghiêm túc, có lẽ vì đây là một dự án lớn, có tổng cộng mười ba người ở bên trong, bọn họ đều là những người có quyền hành lớn, mà trong đó Tình Thủy là người ngồi ở vị trí chủ tọa. Lúc Thanh Tâm đẩy cửa đi vào, mười mấy đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô. Bọn họ vô cùng sửng sốt, còn Tình Thủy khó chịu nhiều hơn: “Cô tới đây làm gì?” Thanh Tâm không để ý đến lời của bà ta, nhìn một lượt khắp phòng, trợ lý ở bên cạnh vội vang lên tiếng: “Xin lỗi giám đốc, chủ tịch gọi điện thoại qua nói là từ hôm nay trở đi, cô nhà sẽ đến công ty học việc, tạm thời sẽ là thư ký của giám đốc.” Sắc mặt bà biến đổi, tại sao bà không biết chuyện này, rốt cục là ông ta làm vậy có ý gì? “Cho dù là đến học việc thì cũng không thể tự tiện xông vào phòng họp, ra ngoài chờ tôi đi.” Đây đúng là dáng vẻ của người làm lãnh đạo, trong lòng cô cười lạnh: “Nếu đã tới học việc tất nhiên trợ lý của giám đốc như tôi càng không thể vắng mặt.” Các cổ đông trong phòng họp đều nhìn Thanh Tâm, ai cũng hiểu ngụ ý của học việc không đơn giản như thế. “Thanh Tâm, đây không phải là nơi cô có thể làm loạn, cô có biết cuộc họp này rất quan trọng không? Người ngồi ở đây đều là các cổ đông của công ty, cô tới đây làm loạn cái gì?” Trong giọng nói rõ ràng là khinh thường, cô ra mắt cho trợ lý bảo rời đi, còn cô đóng cửa phòng họp lại, lúc này mới đi về phía Tình Thủy nói: “Giám đốc cũng biết đây chính là công ty của ba tôi sao?” Dứt lời cô đã đứng bên cạnh bà ta: “Giám đốc, nếu tôi không biết cái gì thì nên nhờ giám đốc chỉ bảo rồi.” Tình Thủy như muốn nghiến răng: “Cô vừa mới bước vào công ty, không có tư cách tham gia cuộc họp này.” Thanh Tâm cười cười: “Tôi tin chỉ với việc là con gái của ba tôi, thì tất cả mọi người ở đây đều biết tôi có tư cách hay không?” “Cô…” Thanh Tâm vui vẻ nhắc nhở: “Không phải nói cuộc họp rất quan trọng sao? Tiếp tục đi.” Cô hướng tới mọi người nói lời xin lỗi: “Xin lỗi quấy rầy cuộc họp của mọi người, bây giờ có thể tiếp tục được rồi, đừng để ý đến tôi.” Những người khác chỉ có thể gật đầu. Tình Thủy cảm thấy mình quá kích động, bà hít sâu vài hơi, lấy lại bình tĩnh mới nghiêm túc nói với các cổ đông: “Về đầu tư lần này, tôi đã nghiên cứu kỹ rồi, danh tiếng công ty của giám đốc Mạnh An thế nào mọi người cũng biết, tôi cảm thấy đây chính là cơ hội tốt cho công ty của chúng ta, cho nên tôi tán thành hợp tác lần này. Mọi người có ý kiến gì thì như cũ, bỏ phiếu quyết định…” Lời nói còn chưa dứt đã bị Thanh Tâm cắt lời: “Xin lỗi, tôi can thiệp một chút, nếu là khu đô thị phía tây thì tôi hoàn toàn không đồng ý.” Tất cả mọi người trong phòng hội nghị đều kinh ngạc nhìn qua, Tình Thủy lại nổi lên cơn tức giận: “Cô không đồng ý, cô dựa vào cái gì mà không đồng ý? Chẳng lẽ với cái danh là con gái của ba cô sao?” “Cô à, đây chính là công ty, không phải là nhà cô mà giở tính tiểu thư. Nếu muốn tìm chỗ chơi thì cô nhầm rồi.” Bà cười lạnh nói. Đúng là lời này đã dấy lên sự bất mãn của những cổ đông. Thanh Tâm cũng trở nên nghiêm túc hướng tới mọi người nói: “Đương nhiên tôi biết đây chính là công ty, tất cả mọi người ngồi ở đây đều có mục đích chính là để công ty phát triển hơn. Sở dĩ tôi không đồng ý, lý do rất đơn giản. Theo tôi biết dự án này giám đốc Mạnh An luôn hợp tác với công ty của giám đốc Đàm Kính, nhưng bây giờ nó bị đình lại, chắc chắn là có nội tình, vì thế tại sao chúng ta lại phải mạo hiểm hợp tác với bên đó làm gì?” Tất cả mọi người trong phòng họp cũng cảm thấy có lý, sau một hồi đắn đo thảo luận, một vụ cổ đông đứng lên đại diện nói: “Cô nói cũng có phần đúng, chúng tôi cảm thấy lần này đúng là quá mạo hiểm, bây giờ không thể sốt ruột đưa ra quyết định được, chúng ta cần phải khảo sát lại rồi mở một cuộc họp khác trong thời gian sắp tới.” Sắc mặt Tình Thủy vô cùng khó coi, bọn họ đã nói như thế rồi, bà còn nói cái gì nữa chỉ có thể đồng ý, chờ cuộc họp sắp tới. Vốn dĩ đã nắm chắc phần thắng trong tay, đột nhiên bị phá nửa chừng. Chờ tất cả mọi người đi hết, Tình Thủy phát điên lên: “Thanh Tâm, là cô cố ý đúng không? Rốt cục cô có biết dự án lần này rất quan trọng thế nào đối với công ty hay không?” Thanh Tâm kiên định nhìn bà ta: “Bà nói rất đúng, tôi chính là cố ý. Cái bà muốn làm tôi nhất định sẽ hủy. Và bà cũng rõ dự án lần này rất quan trọng, nhưng không biết là với chính bà hay là công ty thôi.”