Chương 3

betour
Cập nhật:
3. Cách cánh cửa, tôi nghe thấy giọng nói lạnh lùng đến cực điểm của hắn: “Mau tìm người đến đem cái người trong phòng kia đuổi đi, điều tra xem là ai phái đến, cách xử lý thì vẫn giống như trước kia.” “À đúng rồi, lại đổi cho tôi một căn phòng khác.” Rất nhanh, ngoài cửa lại xuất hiện giọng nói của vài người, có người quẹt thẻ phòng, sải bước lớn đi vào, đem tôi khiêng trên vai sau đó đi ra cửa. Tôi nhìn thoáng qua trang phục của người đó, hẳn là vệ sĩ. Tất cả bọn họ đều có dùng th/uốc ức chế, nên không bị ảnh hưởng bởi tinh tức tố của tôi. Lúc đang đi trên hành lang, ánh đèn lập tức sáng lên, tôi theo bản năng, tôi nhắm mắt lại. Tôi nghe thấy có người không ngừng xin lỗi: “Thật xin lỗi ngài, Hứa tổng, thật ngại quá, chuyện này chúng tôi nhất định điều tra rõ ràng.” “Ừ.” Giọng điệu quen thuộc này, giống như Hứa Kỳ vậy. Tôi cố gắng kéo lại một tia ý thức, mở mắt nhìn về phía ngọn ng/uồn âm thanh. Khoảnh khắc nhìn rõ mặt, tôi cảm thấy m/áu toàn thân xông thẳng vào huyệt Thái Dương, đ/au đớn không thôi. Tôi nhanh chóng cúi đầu, muốn giả ch*t, đ/è nén đ/au đớn, chờ vệ sĩ khiêng tôi đi. Nhưng mà, giọng nói của Hứa Kỳ đột nhiên vang lên, ngoài ý muốn chính là, mang theo chút r/un r/ẩy: “Chờ một chút.” Giống như có người đi tới trước mặt tôi, sau khi thấy rõ mặt tôi, mạnh mẽ đoạt lấy tôi từ vai vệ sĩ, ôm tôi vào trong ng/ực. Tôi hét lên một tiếng, nhìn về phía người đang ôm ch/ặt lấy tôi. Hai mắt Hứa Kỳ đỏ bừng: “Trang Hứa, là cậu sao?” Tất cả mọi người xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm, như là không rõ vì sao một giây trước Hứa Kỳ còn lạnh lùng để vệ sĩ mang cái người trong phòng đi, một giây sau lại bị hắn ôm trở lại căn phòng kia. Hứa Kỳ thả tôi lên giường, bàn tay rộng rãi của hắn dán lên trán tôi: “Sao lại nóng như vậy? Là do kỳ phát tình sao?” Bàn tay của hắn rất mát mẻ, làm cho cả người đang nóng lên ta không khỏi ngẩng mặt lên, vì vậy mà mặt tôi và tay của hắn càng có nhiều điểm tiếp xúc, sau đó nhẹ nhàng cọ cọ. Hứa Kỳ ngẩn người, cả người cứng đờ. Sự cứng ngắc của hắn đ/á/nh thức lý trí tôi, tiêu rồi, Hứa Kỳ rất gh/ét tôi chạm vào hắn. Trước kia mỗi lần tôi không cẩn thận đụng phải hắn một cái, hắn đều nhanh chóng né tránh, giống như tôi là thứ gì đó rất bẩn thỉu. Hiện tại tôi thật sự là không được tỉnh táo, tự nhiên như không mà cọ tay hắn. Sợ Hứa Kỳ lại ném tôi ra ngoài, tôi vội vàng lui về phía sau, rời khỏi bàn tay hắn. Không nghĩ tới, tôi chỉ lui về phía sau chưa được phân nửa, lại bị Hứa Kỳ ôm về phía trước. Hứa Kỳ chủ động áp tay lên má tôi: “Rất nóng sao? Tôi hạ nhiệt độ cho cậu.” Đầu óc tôi một mảnh hỗn độn, lý trí muốn né tránh hắn, nhưng vẫn theo bản năng hướng tới áp sát hắn, gật gật đầu. Một mùi muối biển bạc hà tràn ngập trong phòng, khiến nhiệt độ cơ thể tôi giảm xuống vài độ. Là Hứa Kỳ đang phóng ra tin tức tố. Tỷ lệ tin tức tố hợp nhau giữa tôi và Hứa Kỳ là 85%, tin tức tố của hắn có tác dụng trấn an tôi rất tốt. Có thể là do cơn phát tình giả khiến tôi to gan lớn mật, sau khi cảm nhận được xúc cảm lạnh lẽo từ chiếc áo sơ mi tơ tằm của Hứa Kỳ, cả người tôi lại bám lên người hắn, giống như một con bạch tuộc có tám cái xúc tu. Không biết có phải do tôi quá nặng hay không, Hứa Kỳ hít sâu một hơi, giọng nói cũng có chút khàn khàn: “Trang Hứa.” Tôi mơ mơ màng màng “Ừm” một tiếng. “Đừng nhúc nhích.” Hứa Kỳ dùng tay kia đ/è tôi đang không quá an phận, giọng điệu trầm thấp: “Th/uốc ức chế của tôi, hình như cũng sắp mất hết tác dụng rồi.” Tôi còn chưa kịp phản ứng, ngoài cửa đã truyền đến tiếng gõ cửa. Nghe được thanh âm này, Hứa Kỳ như trút được gánh nặng, lại như có chút lưu luyến, đứng dậy muốn đi ra cửa. Tôi vừa mới rời khỏi hắn, máy điều hòa hình người này, tôi lập tức theo bản năng bắt hắn trở lại. “Ngoan.” Hứa Kỳ xoa xoa mặt tôi: “Tôi sẽ lập tức trở về.” Hứa Kỳ lại dịu dàng nói chuyện với tôi như vậy, còn chủ động giúp tôi hạ nhiệt. Tôi nhất định là sốt quá nặng, đầu óc cũng bắt đầu xuất hiện ảo giác rồi. Hứa Kỳ mở cửa, cầm lấy đồ, một lần nữa trở lại bên giường. Trong tay hắn có vài ống th/uốc ức chế. “Sẽ hơi đ/au một chút.” Giống như là một lời cảnh báo, nói xong, hắn mở ra một ống, đ/âm vào cánh tay tôi. Sau đó, lại nhanh chóng tự tiêm cho mình một mũi. Nóng bức trong cơ thể đang dần dần bình ổn, nhưng ý thức của tôi lại càng ngày càng hỗn lo/ạn. Mí mắt bởi vì quá nặng mà nhắm lại, nhưng tôi lại cảm nhận được một nụ hôn lạnh lẽo rơi xuống ngay tuyến thể sau gáy. Hơi thở của Hứa Kỳ phả vào tai tôi. “Lần này, cậu không được chạy trốn nữa.”