Chương 4

Một lát thịt bò béo
Cập nhật:
Sau buổi thảo luận hợp tác cả buổi chiều với Giang Minh Đình, đến tối tôi mới được trợ lý Tiểu Trương đưa về nhà. Mỗi ngày đều có người giúp việc đến chuẩn bị bữa tối, nhưng giờ đây, thức ăn trên bàn đã ng/uội mà chưa có ai đụng đến. Tôi quay sang hỏi người giúp việc: “Giang Minh Thâm không xuống ăn tối à?” “Tôi không thấy cậu ấy, có lẽ là đã ra ngoài rồi.” Kỳ nh.ạy cả.m của Giang Minh Thâm mới bắt đầu, chắc cậu ấy không còn sức mà ra ngoài. Tôi lên lầu mở cửa phòng ngủ, tưởng rằng sẽ thấy cậu ấy đang quấn chăn ngủ yên trên giường, nhưng cuối cùng lại không thấy ai. Tôi liền qua phòng cậu ấy, vẫn không có bóng người. Tôi bất đắc dĩ day trán, đúng là tâm trí của alpha trong kỳ nh.ạy cả.m thật khó đoán. Gọi vài tiếng tên cậu ấy, cuối cùng có động tĩnh từ phòng thay đồ của tôi. Mở cửa bước vào, quần áo được xếp ngay ngắn trước đây giờ bị bới tung lên chất đống. Tôi cúi xuống lục lọi, cuối cùng bắt gặp một alpha đang cuộn mình lại xây tổ cho bản thân. Toàn thân Giang Minh Thâm quấn trong đống quần áo của tôi, mặt đỏ bừng, mùi hương ngọt ngào của trà sữa xen lẫn cà phê đắng tạo nên hương vị đ/ộc đáo. Vừa nhìn thấy tôi, cậu ấy lao tới ôm lấy tôi như chú chó con mừng chủ về. Nếu là bình thường, cậu ấy sẽ không bao giờ dám lại gần tôi đến thế. Giọng cậu ấy khàn đặc, tay ôm ch/ặt lấy eo tôi: “Sao anh về muộn vậy?” Sự chiếm hữu mãnh liệt của alpha đối với omega khiến pheromone của cậu ấy quấn ch/ặt lấy tôi. Tôi cũng bất giác cảm thấy mềm lòng, giọng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Có việc thôi.” “Nhưng mà anh...” Giọng của Giang Minh Thâm bỗng trở nên nguy hiểm: “Sao lại có mùi của alpha khác trên người?” Ngón tay cậu ấy chạm nhẹ vào miếng che trên tuyến pheromone của tôi. “Anh không thích pheromone của em sao? Sao phải che đi?” Ánh mắt tôi dần trở nên lạnh lùng, bởi Giang Minh Thâm đã vượt quá giới hạn. Tôi đưa tay bịt mũi miệng cậu ấy, từ từ siết ch/ặt, buông lời đe dọa: “Giang Minh Thâm, cái gì tôi cho em thì em mới được nhận. Còn tôi ở với ai, em không có quyền quản. Hiểu chưa?” Tôi nheo mắt nhìn cậu ấy, gương mặt cậu ấy đỏ ửng vì nghẹt thở. Cậu ta khẽ gật đầu, lòng bàn tay tôi cảm thấy hơi ẩm ướt khi Giang Minh Thâm ngoan ngoãn liếm vào tay tôi, tỏ vẻ c/ầu x/in. Tôi buông tay, cậu ấy đỏ hoe mắt, nhìn tôi với vẻ đáng thương: “Em sai rồi, tối nay... anh có thể ngủ cùng em không?” Tôi nhẹ nhàng lau đi giọt nước nơi khóe mắt của cậu ấy, nhìn vẻ mặt ngạc nhiên vui mừng của alpha, tôi ghé sát tai cậu ấy với chút hứng thú á/c ý: “Không được, đó là hình ph/ạt cho em.” Nhìn alpha cao lớn cúi đầu như chú chó con ủ rũ dưới sự trêu chọc của tôi, tôi cười thích thú. Nhưng sáng hôm sau, nụ cười ấy không còn nữa. Giang Minh Thâm đã bôi pheromone của cậu ấy lên tất cả quần áo trong phòng thay đồ của tôi. Pheromone đậm đặc đến mức khiến trợ lý Tiểu Trương của tôi, vốn là một beta, cũng cảm nhận được áp lực. Tiểu Trương lái xe chở tôi mà bồn chồn không yên, suýt nữa còn vượt đèn đỏ. Chẳng ai lại vô ý thức đến mức phát tán pheromone bừa bãi ngoài đường cả, ngoại trừ một alpha trong kỳ nh.ạy cả.m! Tôi cau có xịt nước hoa lên người. Ch*t ti/ệt! Cảm giác chẳng khác nào bị một con chó đ/á/nh dấu, như thể cảnh báo tất cả những người tiếp cận tôi rằng tôi đã có alpha rồi. Sáng sớm định bắt Giang Minh Thâm dạy cho một bài học, nhưng không tìm thấy cậu ấy đâu. Ch*t ti/ệt, tôi còn quên không dặn Tiểu Trương mang bộ quần áo mới đến, đúng là tức đến mụ mị. Gặp tôi, Giang Minh Đình trông có vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ cậu và em trai tôi hòa hợp đến vậy.” Tôi nhếch môi, nhìn anh ta với vẻ mặt nửa cười nửa không: “Tôi sẽ ‘yêu thương’ cậu ấy thật nhiều khi về.”