Dòng người kéo nhau ra về, chỉ còn lại vài người có nhã hứng tâm tình thì nán lại đôi chúc
“Không gặp cậu trong tiệc đúng tôi còn tưởng nay không có sự hiện diện của cậu cơ” Hắn nhếch mép nhìn người nọ
“Cảm ơn cậu vì món quà đặc biệt ngày hôm nay” hắn bổ sung
“Hả? Quà gì? có quà gì đâu mà” vừa nói hắn vừa cười
Hoàng Bách thấy thái độ của người nọ xem bộ đã xảy ra chuyện gì nên cũng đi theo, đứng từ xa xa hắn đã thấy lấp ló cái đầu màu vàng nhạt mà hắn khá quen.