Chương 1
Vào ngày làm thủ tục l.y h.ôn, tôi đột nhiên nôn mửa.
Tôi vội vã giải thích: "Dạ dày của tôi không ổn lắm."
Trong chớp mắt, chồng tôi đã đưa tôi thẳng đến b.ệnh v.iện.
Tôi hốt hoảng lên tiếng: “Nhưng hôm nay chúng ta đi l.y h.ôn mà!”
Chồng tôi dứt khoát nhấn mạnh: “Đi khám th/ai.”
TÔI ? ? ?
1
Vừa bước vào Cục dân chính, không hiểu sao tôi bắt đầu n.ôn ó.i liên tục.
Người qua đường ai ai cũng tò mò nhìn qua.
"Người này làm sao vậy? Lấy chồng có thể bị dị ứng sao?"
Tôi x/ấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một chỗ để trốn thì Vu Lệ, người chồng sắp l.y h.ôn với tôi, quay sang nhìn tôi với ánh mắt đầy khó hiểu.
"Không sao đâu, chắc là bụng tôi không khỏe..."
"Vậy thì đi b.ệnh v.iện kiểm tra thôi."
Tôi chưa kịp nói hết câu thì anh đã kéo tôi đến b.ệnh v.iện.
Vì đi quá vội nên khi vào b.ệnh v.iện rồi, chúng tôi mới nhớ ra là đã quên đăng ký số thứ tự. May mắn thay, với sự phát triển của công nghệ thông tin hiện nay, chúng tôi có thể nhanh chóng đăng ký trực tuyến.
"Phiền anh giúp tôi lấy số."
Vu Lệ chỉ "Ừm" một tiếng rồi bỏ đi. Khi tôi kiểm tra tin nhắn hệ thống báo về điện thoại di động, tôi mới phát hiện số thứ tự khám sản khoa đã được hiển thị trên màn hình.
?
Sao lại là sản khoa?
Này anh bạn, anh đang đùa với lửa đấy à?
“Cho anh xem số thứ tự với.”
"Gì chứ? Không phải chúng ta đã thoả thuận hôm nay sẽ l.y h.ôn sao?"
Sao bây giờ lại thành đi khám th/ai rồi?
"Ồ, hôm nay anh ngẫu hứng đi xem vận mệnh. Kết quả không tốt lắm, không phải ngày lành để l.y h.ôn."
Ồ, thật tuyệt vời!
Một ông chủ công ty không dành thời gian nhìn vào báo cáo tài chính mà đi xem vận mệnh.
Hơn nữa từ trước đến giờ tôi chỉ nghe người ta nói ngày này không thích hợp để kết hôn, đây là lần đầu tiên tôi nghe nói còn có ngày không thích hợp để l.y h.ôn.
"Xin cho hỏi, anh đã xem vận mệnh bằng thần số học, hay là dùng tarot để dự đoán vận mệnh?"
Sau ba năm kết hôn, lần đầu tiên tôi nhìn thấy từ "x/ấu hổ" trên khuôn mặt của Vu Lệ.
Cuối cùng, Vu Lệ kéo tôi qua đi làm một loạt xét nghiệm, bao gồm cả xét nghiệm m.áu.
Bác sĩ cầm kết quả kiểm tra, mỉm cười vui vẻ: "Kết quả cho thấy cô quả thật đã có th/ai. Lần có kinh gần đây nhất của cô là khi nào?"
Đầu óc tôi trống rỗng, hoàn toàn không nghĩ ra, Vu Lệ phía sau buột miệng trả lời. Rất rõ ràng và chắc chắn.
"Ồ, anh chồng này thật sự không tồi."
Bác sĩ hài lòng gật đầu: "Hiện tại các kết quả siêu âm đều bình thường, th/ai nhi đang phát triển và đã được bốn tuần rồi, hai người sẽ quyết định giữ đứa bé này chứ?"
"Giữ lại!"
Vu Lệ lại thốt lên trước sự kinh ngạc của tôi.
Anh ơi, anh đang vô tình hay cố ý đây? Lẽ nào anh đã quên mất rồi?
Hôm nay chúng ta sẽ l.y h.ôn!
Nhưng Vu Lệ dường như không nhận ra lời nhắc nhở trong ánh mắt của tôi, thay vào đó anh ấy còn nhiệt tình kéo một chiếc ghế đến ngồi cạnh tôi và cùng trò chuyện với bác sĩ về những điều cần chú ý trong quá trình mang th/ai.
"Đừng quá lo lắng, có phải chị nhà mang th/ai lần đầu không? Ngoài các lưu ý cần nhớ để bảo vệ an toàn cho mẹ và đứa bé thì anh cứ yên tâm, ốm nghén chỉ là một hiện tượng bình thường ở phụ nữ có th/ai, quan trọng nhất vẫn là giữ cho tâm trạng của chị nhà đây được thoải mái, vui vẻ."
Vu Lệ ngồi thẳng lưng và ngoan ngoãn gật đầu, anh ấy thậm chí còn nghiêm túc hơn cả khi đang họp.
Bác sĩ gật đầu lia lịa, trước khi rời đi tôi vẫn còn nghe ông ấy không ngớt lời khen ngợi:
"Tiểu cô nương, chồng của cô rất xịn nha! Mỗi ngày tôi tiếp nhận nhiều cặp vợ chồng như vậy, nhưng chồng của cô là người nghiêm túc nhất."
Tôi gượng cười đáp lại và theo Vu Lệ ra khỏi b.ệnh v.iện.
Vu Lệ khởi động xe, và chiếc xe rõ ràng đang hướng về nhà.
Trên đường về, chúng tôi chạy ngang qua Cục dân chính, tôi bất ngờ phản ứng:
"Không phải chúng ta nên dừng xe và xuống đó làm thủ tục l.y h.ôn sao?"
Tại sao đột nhiên tôi lại có th/ai?
"Vậy, em có muốn con mình lớn lên không có bố không?"