Chương 4
Đúng vậy.
Xu hướng tính dục của tôi có chút khác biệt so với những người đàn ông bình thường.
Tôi thích con trai.
Nhưng tôi không công khai khua chiêng gõ trống, cũng không giấu giếm sợ hãi mà không nói cho ai biết.
Chỉ đơn thuần là một người đồng tính chấp nhận mọi thứ theo cách tự nhiên.
Bình thường thì ăn uống thoải mái, sống bình thường, qu/an h/ệ bình thường với các đồng nghiệp nam, cùng tám chuyện với các đồng nghiệp nữ.
Chủ yếu là sống thản nhiên, không quan trọng chuyện ai đoán được gì.
Nếu ai đó vì đoán ra xu hướng của tôi mà xa lánh tôi, tôi cũng không quá để tâm.
Ba mẹ tôi đã trải qua nhiều chuyện, họ cũng dần dần nhận ra điều không bình thường ở tôi.
Nhưng họ rất cởi mở, cũng không nói gì cả.
Chỉ là đối tượng mai mối mà họ giới thiệu dần dần từ các cô gái đẹp chuyển thành các chàng trai đẹp.
Thậm chí năm ngoái tôi đi làm việc ở nước ngoài hơn một năm, mẹ còn hỏi tôi lén lút xem tôi có gặp được anh chàng ngoại quốc tóc vàng mắt xanh nào hay không.
Tôi cười không nổi, chỉ biết đùa rằng tôi thích hàng nội địa.
Chỉ có thằng em tôi là đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển không hề nhận ra.
Nó vẫn nghĩ tôi kén chọn là vì tiêu chuẩn quá cao.
Đúng là tôi khá kén chọn trong việc tìm bạn đời.
Tôi muốn một người bạn trai vừa trưởng thành vừa trẻ con.
Trưởng thành là để có thể chăm sóc tôi, mang lại giá trị cảm xúc, còn trẻ con là để trong mối qu/an h/ệ luôn có chất xúc tác mới mẻ.
Mặc dù hơi mâu thuẫn, nhưng tôi tin sẽ có một người như vậy.
Điều quan trọng hơn, tôi là một người rất mê ngoại hình.
Tôi thích người đẹp trai, dáng đẹp, chân dài, thích cả bàn tay đẹp, và thích người có mùi hương sạch sẽ...
Mà Trần Du, lại hoàn toàn khớp với mẫu người lý tưởng của tôi.
Tính cách lạnh nhạt, điềm tĩnh, xa cách nhưng lại vô cùng ngoan ngoãn, và cơ thể với tám múi cơ bụng, vai rộng eo thon là thật sự.
Mới nhìn thôi mà đã làm tôi đỏ mặt, tim đ/ập thình thịch.
Tôi trốn trong phòng tắm, lo lắng nhìn vào bản thân mình trong gương.
Tôi đã hai mươi bảy tuổi rồi.
Cậu ta cùng lắm mới hai mươi thôi.
Haiz.
Xong rồi, giờ tôi thuần túy là một tên bi/ến th/ái già muốn ăn cỏ non.
Nếu là người khác, có lẽ tôi sẽ chủ động phát triển một mối qu/an h/ệ tốt.
Dù gì người trẻ hơn cũng nổi tiếng là ngọt ngào, tôi cũng thèm.
Nhưng Trần Du lại là bạn cùng phòng đại học của em trai tôi, mà cậu ta 99.99% là trai thẳng.
Nếu tôi cố gắng quá mức làm người ta gh/ê t/ởm, thì đến lúc đó em trai tôi cũng khó mà sống cho ra h/ồn.
Phải nhịn.
Tôi phải nhịn.
Chút rung động này tốt nhất nên bóp ch*t ngay từ trong bụng thì hơn.