Chương 10
10.
Anh trai của cô ấy, chắp tay bái lạy trước phần m/ộ của tổ tiên tôi.
Sau đó chỉ có một điếu th/uốc để trò chuyện…
Tôi mới biết anh trai của Đường Miêu Miêu tên là Đường Thần, coi như là cơ sở để làm quen nhau, tuổi của chúng tôi cũng ngang nhau, nên bắt đầu hàn huyên.
Thì ra trước kia họ cũng là người ở trấn Than Thạch, chẳng qua là đã dọn đi từ khi còn bé, lần này là vì có việc nên tiện thể quay về thắp hương tổ tiên.
Ở trấn Thanh Thạch khi còn nhỏ?
Tuổi tác cũng ngang nhau?
Tôi hỏi Đường Thần đã chuyển đi từ khi nào.
Hắn ta nói là tầm sáu bảy tuổi…
Tôi tính nhẩm trong đầu,
Thời gian cũng không quá chênh lệch,
Tôi điều tra, tuân theo nguyên tắc không bỏ sót bất kỳ ai, tôi bắt đầu hỏi hai người rằng khi còn nhỏ đã gặp tôi bao giờ chưa, có từng nghe nói chuyện tôi từng suýt ch*t đuối không?
Đường Thần nhìn tôi, hắn nói rằng khi đó hắn được người nhà đưa vào một ngôi đền Đạo giáo trong núi, không quá rõ chuyện ở trong trấn.
Đường Miêu Miêu lại hừ lạnh, nói là có biết.
Tôi hỏi cụ thể là có ấn tượng gì? Có từng nghe qua chuyện tôi đuối nước hay không?
Cô ấy nhìn tôi, tức gi/ận liếc nhìn: “Chuyện đuối nước thì không biết, tôi chỉ nhớ khi còn nhỏ cậu đã đ/á/nh tôi, cũng chỉ vì tôi dứt bím tóc của cô bé mà cậu thích, lúc đó cậu đ/á/nh tôi vào sinh ra tử!”
“Cậu là nhỏ b/éo hả?” Tôi thầm toát mồ hôi lạnh trong lòng.
“Hình như lúc đó cậu gọi tôi như vậy, nhưng lúc đó tôi b/éo à? Khi ấy còn nhỏ như vậy, trẻ con sao nói là b/éo được chứ? Cùng lắm là bụ bẫm một chút thôi?” Đường Miêu Miêu tức gi/ận nói.
Tôi nhất thời c/âm nín…
Nhớ lại những lời Ngôn Mộc nói, một đứa b/éo dứt bím tóc của cậu ấy, tôi lại nhìn Đường Miêu Miêu của lúc này…
Tôi: “...”
Con gái tuổi mười tám thay đổi đ/áng s/ợ thật.
Sau khi tôi kể cho hai người họ về chuyện hồi nhỏ tôi từng bị mất trí nhớ, cùng với nguyên nhân điều tra của tôi,
Đường Miêu Miêu thở dài: “Bảo sao vào hôm lễ nhập học, tôi nói chúng ta hồi nhỏ chơi thân như vậy, sao cậu lại không nhận ra tôi! Thì ra là mất trí nhớ…”
Tôi thấy khổ trong lòng…
Đặc biệt là dù tôi có nhớ hình dáng của cậu hồi còn nhỏ, mà tôi nhìn cậu bây giờ, cũng không nhận ra được!