Bạn Học Dâm Đãng

Đại Sắc Ma Nữ
Cập nhật:

Chương 13: Người nọ

Hứa Khải nhàn nhã xuống căn tin mua nước. Hắn cứ cảm thấy thỏ non mềm yếu dễ khóc như thế lỡ như mất nước thì sao? Rất dễ lừa gạt nữa. Hắn quay lại tầng thượng, một lần nữa thấy Thẩm Tình khóc. Cách cô khóc rất đáng thương, không nháo không gào chỉ thút thít mà khóc, hai vai run lên không ngừng làm cho người ta cảm thấy thương tiếc. Hắn đi đến vỗ vai Thẩm Tình, nhẹ giọng. "Sao khóc?" Thẩm Tình ngẩn ngơ. Hứa Khải cười thầm sau đó chủ động mở cơm hộp của Thẩm Tình ra, tự nhiên mà ăn. Thẩm Tình thấy thế trong lòng vui vui, liền dụt chuyện khi nãy ra sau đầu, mặc kệ tất cả. "Cậu...cậu ăn thử đi." Hứa Khải gật đầu, gặp miếng trứng nhỏ lên miệng. Trong lòng khá kinh ngạc, thỏ non thế mà nấu thức ăn cũng ngon phết đấy chứ, khá hợp khẩu vị của hắn. Hứa Khải ăn liền mấy miếng, Thẩm Tình ngại ngùng hỏi. "Có...có được không?" "Ngon." Hứa Khải trực tiếp nói, sau đó cắm đầu ăn. Thẩm Tình được khen thì vui lắm, sau đó cũng ăn nốt. Cô cảm thấy Hứa Khải ngày càng tốt. Tuyệt vời lắm. Hai người ăn cơm cùng nói vài chuyện nhỏ nhặt. Đến giờ học Thẩm Tình dọn dẹp, sau đó mới lén lút xuống cùng Hứa Khải. May mắn trên đường chẳng bắt gặp ai. Thẩm Tình vừa vào lớp, Bán Hạ kéo Thẩm Tình. "Sao rồi?" Thẩm Tình nghe hiểu ý của Bán Hạ, nhưng cô thật sự rất xấu hổ. "Không có gì hết. Cậu..." Bán Hạ híp mắt, tỏ vẻ nghi ngờ nhìn Thẩm Tình. "Aiya, cậu cái gì? Sao mà không có? Cậu khai thật đi." Thẩm Tình lúng túng nhìn Bán Hạ, không biết nên trả lời làm sao. "Cậu yên tâm. Nếu đã là bạn thì mình tuyệt đối không phản bội cậu." Thẩm Tình ngây ngốc. Bạn sao? Bạn Hạ xem mình là bạn ư? Kể từ khi bị cô lập, chưa bao giờ Thẩm Tình có một người bạn nào cả. Bây giờ Bán Hạ lại kiên quyết như thế, trong lòng của cô vừa mừng vừa lo. Thẩm Tình vương mắt nhìn Bán Hạ, đôi mắt cô ấy rất chân thành Thẩm Tình do dự. "Nếu mình nói ra cậu có nghĩ tớ bị hoang tưởng không?" Cô thật sự lo, Bán Hạ sẽ không tin mình. Đến cô cũng không dám tin chuyện của cô và Hứa Khải. Bán Hạ mỉm cười. "Mình tin cậu."