Bảo bối, Thật muốn cùng em!

LÂM BỘI BỘI
Cập nhật:

Chương 36

"Cậu đi tắm trước đi! Tớ muốn gọi cho hai anh." Vào phòng, Lâm Bội Bội mang laptop lên giường anh ngồi rồi hướng mắt về về Lục Vũ Hạo nói. "Ừ." Lục Vũ Hạo có chút ý cười trên khóe môi mà đi đến tủ lấy bộ đồ ngủ rồi vào phòng tắm. Cô nhìn anh bước vào nhà tắm rồi mở laptop ra, gọi cho hai người anh của mình. "Anh cả, anh hai." Trên màn hình xuất hiện hai gương mặt như đúc của hai người anh cô, cô gọi. "Chuyện gì?" Hai người kia đồng thanh hỏi. "Còn chuyện gì nữa?... Hai anh giải quyết sao với cái thuốc đó?" Lâm Bội Bội hít một hơi rồi hỏi. "Chị dâu em mang đi giấu rồi." Lâm Bội Thần nói. "Không ai biết, không ai hay, vẫn như vậy." Nhan Bội Tước cười cười. "Haizzz..." "Vậy đêm qua Hạo Tử nó ăn thịt em rồi sao?" Nhan Bội Tước hỏi. "Anh nghĩ sao vậy! Với tình hình của em thì làm gì được?... Em nói này, hai anh coi chừng cái thuốc ấy đi. Em thấy nó nguy hiểm lắm đó!" Lâm Bội Bội nét mặt xụ xuống mà nói. "Em lo gì chứ. Thuốc này có hại với em chứ đâu có hại với tụi anh?" Cô lườm cho người anh hai mình một cái sắc lẹm,"Anh đừng có giỡn!... Vậy anh có hỏi ông nội về việc này không? Ông nội nói sao?" "Từ sáng tới giờ ông nội vẫn không nói gì, lúc sáng xuống ăn sáng ông nội và bà nội chỉ cười một cái thôi." "...Đừng nói tới việc này nữa. Bội, em xin vào bệnh viện trung ương số 2 của Lâm gia chúng ta sao?" Nhan Bội Thần hỏi. "Sao anh biết?" "Đoán." Lâm Bội Thần nhướng mày. "Khả năng đoán của anh thật cao siêu?... Thật ra, ban đầu em muốn xin vào bệnh viện quân đội chính Lâm gia của chúng ta, nhưng em thấy nếu làm vậy có hơi quá nên bây giờ em xin vào bệnh viện trung ương số 2." Cô nhàn nhạt nói. "Ừ. Vậy cố gắng đi." "Ừm. Em biết r---" "Chưa nói chuyện xong sao?" Lâm Bội Bội đang nói thì bị Lục Vũ Hạo cắt ngang. Lục Vũ Hạo bước đến gần cô, cả hình ảnh anh chiếm trọn khung hình, hạ thân chỉ quấn khăn tắm, trên người vẫn còn động chút nước, tóc ướt nhẹp đang được anh lau bằng khăn. "Hạo Tử, em làm gì mà vào phòng con bé vậy?" Nhan Bội Tước đầy ý cười hỏi. "Đây là phòng em." Lục Vũ Hạo như cợt nhã mà hùa theo Nhan Bội Tước đùa giỡn. "Bội...?" Giọng của Lâm Bội Thần truyền qua... băng lạnh. "Không phải như anh nghĩ đâu! Hôm nay, mẹ Lục qua chơi ở lại, mẹ muốn ngủ riêng nên em nhường phòng, qua phòng Hạo ngủ..." Lâm Bội Bội có chút xấu hổ. "À, thì ra là vậy. Thôi, không làm phiền hai đứa nữa. Anh mày đi làm chính sự đây." Nhan Bội Tước cười khà khà rồi màn hình tối đen. "Ngủ ngon." Lâm Bội Thần cũng tắt máy. "Cậu vào tắm đi. Tớ pha nước ấm rồi." Lục Vũ Hạo ngồi xuống giường lau đầu nói. "Ừ." Lâm Bội Bội nhanh chóng vơ bộ đồ pijama ở cúi giường rồi vào tắm. 30 phút sau, Lâm Bội Bội từ nhà tắm bước ra. Lục Vũ Hạo người cũng mặc một bộ đồ pijama cùng màu tím xanh với cô, ngồi trên giường, đeo kính gọng bạc nghiêm chỉnh đọc tài liệu. Lâm Bội Bội nhìn tóc anh vẫn còn chút ướt:"Tớ sấy tóc cho cậu, nếu không để vậy sẽ cảm." "Ừ." Lục Vũ Hạo vui vẻ đồng ý. Cô chạy vào phòng lấy máy sấy ra rồi bắt đầu sấy tóc cho anh. Anh nhắm mắt hưởng thụ sự phục vụ của cô. Bàn tay cô chà sát lên đầu tóc của anh mà sấy khô, lâu lâu bàn tay nhỏ lại đụng đến cần cổ của anh làm anh có chút ngứa ngáy. "...Xong rồi. Đi ngủ thôi." Lâm Bội Bội tháo dây điện ra rồi đem máy sấy vào phòng tắm cất. "Sao còn ngồi đó nữa? Không ngủ sao?" Đi ra lại, cô thấy Lục Vũ Hạo vẫn ngồi như bức tượng như lúc nãy. Lâm Bội Bội cảm thấy có chút mệt nên đi qua bên phải giường rồi nằm ngủ, mặc kệ anh ngồi đó. "...Bội, tớ cứng quá!" Lục Vũ Hạo nằm xuống, kéo cô vào lòng ôm eo cô từ phía sau, thủ thỉ vào tai cô. "!!!" Lâm Bội Bội quay qua nhìn anh, ánh mặt cực kì khó chịu. "Thật sự đã cứng rồi này!" Anh kéo tay cô đặt lên đũng quần đã căn phồng lên của mình. "Kệ cậu chứ!" Hất tay anh ra, cô quay người lại trùm chăn nói. "...Chỉ một chút thôi mà..." Lục Vũ Hạo tiếp tục ôm eo cô thủ thỉ. "...Cạ bằng chân của cậu để bắn cũng được..." "Năn nỉ cậu... Nếu không nó hư mất... Hư rồi cậu không có bạn mà chơi đâu...Đi mà, tớ cứng lắm rồi..." Vẫn tiếp tục nói ra những lời dâm. "Cậu phiền quá đi! Sao lúc nào cũng cứng hết là sao!" Lâm Bội Bội chịu không nổi khi anh cứ phả lời dâm cùng hơi nóng vào tai cô, cô vùng dậy, đập một cái lên bụng anh. "Có phải tớ muốn đâu. Tại ở bên cậu nên nó lúc nào cũng dơ súng ấy chứ." Lục Vũ Hạo nhẻn miệng cười. "...Biến thái!!!" Lâm Bội Bội đỏ mặt, tay đập loạn xạ lên người anh. Bắt lại tay cô,"Thôi nào, cậu giúp tớ nhanh rồi còn đi ngủ." Anh cười hì hì. "...Chỉ cạ chân thôi." Cô nói nhỏ. "Ừm ừm. Cậu mau cởi quần ra đi!" Lâm Bội Bội đưa tay kéo quần xuống, nhưng kéo đến ngang đầu gối cô lại khựng lại,"...Nhưng nếu làm sẽ bẩn giường..." Anh bắn nhiều như vậy, lát nữa phải đi thay, nếu mẹ Lục mà thấy là chết chắc. "Không sao, tớ có cách." Nói rồi anh với qua mở cái hộc tủ bên cạnh, kiếm kiếm rồi lấy ra một hộp... bao cao su loại siêu mỏng có bôi trơn- Durex Invisble size XL rồi huơ huơ trước mắt cô. "Cậu!!!" Mặt cô đã đỏ nay còn đỏ hơn. "Triển thôi nào!" Anh mở chiếc hộp ra lấy một cái. "Cậu, cậu, cậu..." Ngôn ngữ của cô loạn xạ:"Cậu, cậu, cậu có âm mưu!" "Âm mưu gì đâu! Đàn ông nào mà chả có thứ này phòng sẵn!" Mặt Lục Vũ Hạo vẫn giữ nụ cười nguy hiểm. "Vậy, vậy cậu đã đi 'làm' với người khác!" Lâm Bội Bội tức giận. "Tớ mới mua vào ngày chúng ta đi mua sắm mà, làm gì có sử dụng. Với lại, tớ mua là để dùng với cậu mà!" Nụ cười của anh càng sâu. "Thôi, làm nhanh rồi đi ngủ nào!" Lục Vũ Hạo một cái bao cao su đưa cho cậu:"Đeo giúp tớ!" Lâm Bội Bội nhìn cái bao cao su mà ngượng ngùng quay đi:"Tự mà đeo đi chứ!" "Giúp tớ!" Tiến lại gần cô, anh đưa bao cao su cho cô. Lâm Bội Bội xấu hổ, xé bao bì ra, lấy cái bao cao su nhầy nhụa chất bôi trơi ra rồi đặt lên côn thịt đã sưng cứng từ nãy giờ của anh rồi vuốt bao cao su để nó bao trọn lấy tiểu huynh đệ của anh sau đó quay ra đỏ mặt mà tiếp tục cởi chiếc quần của mình ra rồi nằm xuống giường. "Cả quần nhỏ nữa đi!" Cô cũng cởi luôn quần lót. "Bảo bối, cậu thật dễ thương!" Lục Vũ Hạo cười cười rồi cho côn thịt vào giữa đôi chân xinh đẹp của cô. "Kẹp chặt!" Lâm Bội Bội nhìn trên trán anh nổi đầy gân xanh, vẻ mặt cực lực nhẫn nại, nơi kia của anh cứng rắn như sắt nóng, cô liền ngoan ngoãn nâng lên thắt lưng, kẹp chặt hai chân, co rút đùi cuốn lấy cây côn thịt kia. "Ừm..." Chết thật! Cái này là cô kẹp quá chặt rồi! Muốn bấm gẫy anh sao!... Nhưng, anh lại rất thích sự kẹp chặt này của cô, rất thoải mái! Lục Vũ Hạo tay vén chiếc áo cô lên để lộ ra cặp núi đồi no đủ của cô, rồi cúi người cắn nhũ nhọn của cô kéo lên, trong lúc cô kêu đau, dùng hai chân non mịn cùng huyệt nhỏ mềm mại thỏa mãn anh, để anh phát thú tính! "Ưm~ Hạo...a...~" Tuy rằng không có sáp nhập, nhưng vật nóng rực của anh mỗi một lần di chuyển đều đè nặng vùng tam giác yếu ớt của cô kịch liệt ma sát cùng hai tiểu cầu của anh cứ đánh vào bên ngoài hang động, khoái ý không ngừng bắn về phía cô, làm cho cả người đều sung sướng. Dưới kích thích mãnh liệt của Lục Vũ Hạo, Lâm Bội Bội vươn đôi tay thon dài của mình ôm lấy cổ anh, cái miệng vì không dám phát ra tiếng rên rỉ vì sợ mẹ Lục ở phòng bên cạnh sẽ nghe mà cắn lên bả vai anh, đôi chân cố kẹp chặt để anh thoải mái. Qua một hồi luân động kịch liệt, anh bắn, cô cũng cao trào. Cả căn phòng tràn ngập hương vị hoang ái, tiếng thở dốc của hai người giao tranh, mùi ngọt ngào của ái dịch cùng mùi tanh nồng của máu khi cô cao trào tràn ngập cả phòng. Lấy côn thịt ra khỏi hai chân cô, anh tháo bao cao su chứa đầy cả tinh dịch rồi buộc nó lại và vứt vào thùng rác. "Phải thay ga giường rồi!" Lục Vũ Hạo nhìn đến chỗ nệm xám thấm một chút máu từ khe huyệt cô nói. Anh lấy khăn giấy lau hạ thân của hai người rồi đem quần mang vào rồi cũng mang quần cho cô, sau đó đặt cô qua bên ghế sofa ngồi còn mình đi lấy ga giường thay. "Đi ngủ nào!" Được thỏa mãn tất nhiên sẽ vui vẻ, anh ôm cô lên giường nằm ngủ. "Lỡ như ngày mai mẹ thấy mình thay ga trải giường thì sao đây?" Lâm Bội Bội nằm trên giường được một lúc thì hỏi. "Ừ."