Bảo bối, Thật muốn cùng em!

LÂM BỘI BỘI
Cập nhật:

Chương 42

"Alo, Song Y. Cậu rãnh không? Đến sân bay đón tôi đi." Đường Song Y vừa định rời khỏi nhà để đến cái tiệc cưới của Trần Nhu thì có điện thoại gọi đến, là Đông Phương Thiên Hàn. "Không phải cậu ngày mai mới về sao?" Cô hỏi. "Tôi hoàn thành xong công việc sớm nên về sớm... Đáng lí ra thư kí sẽ đến đón tôi nhưng cậu ta bận việc, tài xế cũng xin nghỉ và không có ai đón tôi được nên tôi nhờ cậu đến đón tôi được không?" Anh nói rồi bổ sung thêm lí do. "Vậy sao cậu không đi taxi mà về?" "Xe nhà êm hơn mà." Anh cười. "Biết rồi. Chờ chút." Đường Song Y hôm nay đi tiệc cưới của Trần Nhu, nên là mặc chiếc váy đỏ bữa trước Lâm Bội Bội chọn, vì sợ để Đông Phương Thiên Hàn đợi lâu nên đành mặc vậy đi luôn. ...Sân bay... "Song Y, ở đây." Đông Phương Thiên Hàn ngồi chờ ở dãy ghế chờ, thấy Đường Song Y liền vẫy tay. Cô đi đến. "Cậu!!!" Lúc nãy ở xa với lại Đường Song Y có khoát thêm một chiếc áo khoát nên anh không nhìn rõ, cô đi tới anh liền thấy cô mặc thật hở hang mà cũng quyến như vậy liền cả kinh. Mặc dù đã khoát áo khoát nhưng nhìn chính diện vẫn là nhìn thấy sự hở ở khe rãnh của cô chứ! Rồi nhìn cái cặp đùi trắng dài được bế bằng đôi cao gót ấy đi! Thử hỏi xem có người đàn ông nào mà không nổi hứng không cơ chứ!!! "Sao? Không đẹp sao?" Đường Song Y nhìn lại bộ váy của mình hỏi. "Cậu đi theo tôi!" Đông Phương Thiên Hàn tay kéo vali, tay kéo cô đến nhà vệ sinh của sân bây trước mắt bàn dân thiên hạ. Anh kéo cô đến nhà vệ sinh nữ, thả chiếc vali ở bên ngoài rồi tiếp tục tống cô vào buồng vệ sinh cuối cùng. "Ưm~" Đông Phương Thiên Hàn gấp gáp cuốn lấy môi lưỡi cô mà dây dưa mạnh bạo. "Đừng, đừng... Không..." Đường Song Y kháng cự lại nhưng không biết sao tay chống đẩy trên ngực anh lại không có lực. Đường Song Y thấy dạo này mình thật lạ! Bình thường cô cùng anh như chó với mèo, cứ thích chôm chỉa nhau, nhiều lúc cô còn đập cho anh mấy trận nhừ xương nếu anh chọc giận cô trong lúc cô không vui. Nhưng bây giờ, Đường Song Y cô giống như một người khác, cô như con chim nhỏ luôn ngại ngùng, xấu hổ, yếu đuối khi đứng trước mặt Đông Phương Thiên Hàn. Chả lẽ cô bị tình dục mà làm thay đổi cả con người luôn hay sao? Không không không!!! Chắc chắn là không phải...?! Chắc chỉ là một chút mê đắm mà thôi... Nụ hôn nóng bỏng mạnh bạo của anh từ trên môi lưỡi đỏ hồng của cô hướng đến cần cổ trắng ngần đang có vài sợi tóc bạch kim rãi lên. "Đừng...Đừng mà... Là nhà vệ sinh...a... sẽ có người...a ưm..." Tay Đường Song Y vịn lên bả vai rộng của anh, lời muốn nói ra lại chỉ thành âm thanh rên rỉ. Dây váy đã trôi xuống phân nửa, lộ ra bờ vai nhỏ trắng mịn thơm mát cùng một nửa bộ ngực sữa, thân hình xinh xắn khó nhịn cọ xát bộ tây trang của người đàn ông, làm cho quần áo mình nhăn nhúm thành một đống, còn trang phục của anh vẫn thẳng thớm chỉnh tề như cũ. "Còn kêu đừng sao? Chỉ mới hôn một chút mà ướt thắm cả quần lót rồi này." Luồng tay vào váy, ngón tay anh chạm lên đáy quần lót vì kích thích mà đã ướt một mảng của cô. Ngón tay thô ráp của anh tiếp tục kéo đũng quần lót sang bên rồi lập tức cắm thẳng vào nộn thịt anh ngày đêm mong nhớ, vẽ loạn bên trong. "Song Y, có biết điệu bộ hiện giờ của cậu dâm đãng thế nào không? Cậu quyến rũ tôi sao? Mà nhìn cậu mặc bộ đồ như này tôi thật là chịu không nổi!" Đông Phương Thiên Hàn liếm vành tai rồi thì thầm vào tai cô mấy lời dâm ngữ. "A...ưm...đừng mà...a..." Hoa huyệt sớm đã ngứa ngáy khó nhịn lại bị ngón tay thô ráp linh hoạt kích thích làm cả người cô run rẩy bừng lên ham muốn, tiếp theo một dòng dịch nóng hổi từ trong mật động tuôn ra. Ngay lúc mà cô còn đang mơ mơ màng màng, hoa huyệt co rút vì cao trào thì bỗng có một thanh gậy nóng chặn ngay trước mật cô, nghe phía trên là lời của Đông Phương Thiên Hàn:"Tôi vào." Một lời, một đường liền đâm thẳng côn thịt đã cương cứng vào nơi sâu nhất trong động hoa của cô. Tinh thần trở lại, Đường Song y kêu lên một tiếng phóng đáng. "Không phải ban nãy cậu còn lo sợ bên ngoài có người ư? Giờ lại kêu to thế?... A...Song Y... Sao cậu lại chặt như vậy..."Nửa người dưới của anh cường tráng đập mạnh vào mông nhỏ mềm mại cùng nộn thịt đẫm nước của cô, mỗi lần anh đút vào đều sâu hơn một chút, dường như là muốn đâm xuyên qua cô, từ nhẹ rồi từ từ chuyển thành âm thanh 'bạch' 'bạch' 'bạch'. Đông Phương Thiên Hàn đưa tay tới trước ngực cô, nắm lấy quả đồi bị trưng ra ngoài mà nắn, bóp khối thịt rồi vân vê, ngắt ngéo núm vú làm Đường Song Y kêu lên những tiếng rên rỉ bởi hai tầng khoái cảm anh mang đến. Một tay anh đặt ở eo để di chuyển, một tay anh nắm lấy chiếc cầm xinh xắn của cô rồi cúi đầu mà nhấm nháp đôi môi anh đào của cô. "Sâu...a...sâu...muốn nữa...ưm~ Mạnh nữa..a.. muốn nữa...a...ưm...~~~" "Song Y dâm!...a... Tôi đâm chết cậu, tôi đâm chết cậu! Để cậu không đi quyến rũ đàn ông!" Nghe lời mong của cô, Đông Phương Thiên Hàn hưng phấn hơn, động tác của nửa người dưới lại càng hung mãnh, vừa nhanh vừa mạnh tạo nên âm thanh bạch bạch vang vọng trong nhà vệ sinh, theo đó là tiếng thở gấp của người đàn ông cùng tiếng rên rỉ của cô gái, dâm đãng đến cực hạn. Chết tiệt... Lần đi công tác này không biết sao anh lại không nhịn được, nhung nhớ cô vô cùng vì thế liền tìm mọi cách hoàn thành công việc trước thời hạn hai ngày để nhanh chóng quay về. Xuống máy bay, anh muốn Đường Song Y đến đón mà cho tài xế cùng trợ lí về trước, sắp xếp vệ sĩ ẩn chổ khác. Lúc mà cô bước đến, anh thật không chịu nổi với bộ dáng này của cô, da cô trắng nay lại được bộ vây đỏ tôn lên, mặt mày cô sắc sảo lại thêm đầu tóc bối cao trông càng yêu mị, đôi chân thon dài mê ly không thể che được bởi chiếc đầm ngắn. Lại nghĩ thêm bộ dạng của cô bị mấy người đàn ông xung quanh để ý, một cổ tức giận mà kéo cô vào nhà vệ sinh làm luôn. Đã mấy ngày không làm, hoan ái kịch liệt như vậy Đường Song Y hoàn toàn không chịu nổi cao trào liên tiếp. hoa huyệt run rẩy, co rút lại, tuôn ra từng đợt từng đợt dâm dịch, làm ướt nhẹp toàn bộ phần đùi gần háng. Mà người đàn ông phía sau cũng không có ý định buông tha cô, động tác dưới thân không ngừng lấy một giây, ngay cả lúc cô lên đỉnh anh vẫn tiếp tục ra vào. Cô không thể khống chế thét lên chói tai nhưng bị bàn tay anh bịt lại, sau đó anh đút hai ngón tay vào miệng cô. Cô không kìm được liền ngậm lấy, đầu lưỡi uyển chuyển mút mát, tưởng tượng đây là người anh em của anh, vùng kín như tăng thêm vài phần cảm giác. 'Reng...' Tiếng điện thoại từ Lâm Bội Bội. Đường Song Y nghoe nguẩy cái mông tỏ ý dừng lại nhưng không được liền hô:"Thiên Hàn...Thiên... Hàn... cậu mau dừng lại một chút!" Anh liền dừng. "Y Y, sao cậu chưa đến?" Lâm Bội Bội hỏi. "A. Bội Bội, Bội Bội... tớ, tớ không đến...a... được. Tớ, tớ có việc gấp...ư... Thôi nhé! Tớ... cúp." Là Đông Phương Thiên Hàn đâm, cô cố gắng kiềm lại sau đó tắt điện thoại và tiếp tục trận may mưa. Đường Song Y xụi lơ trong lòng anh, được anh chỉnh lại quần áo cùng tóc tai và ôm cô lên xe và chở về nhà anh. ~~~~~~