Chương 48
Sau đó ôm cô lên, để hai chân cô quấn lấy eo mình đi về phía phòng tắm.
Bước vào phòng tắm, Lục Vũ Hạo bật vòi sen, hai người đứng dưới dưới làn nước nóng.
Lâm Bội Bội toàn thân đêm qua đến giờ cực kì đau mỏi, ê ẩm bây giờ được đứng dưới làn nước nóng, từng tế bào cơ thể cô như giãn nở ra, thoải mái mà căng mịn trắng ra làn da.
Cô cứ như vậy nhắm nghiền hai mắt đeo trên người Lục Vũ Hạo mà hưởng thụ thì bỗng bàn tay anh từ trên lưng cô bỗng di dời xuống đôi mông căng tròn của cô mà bấu một cái rồi anh nhấc đôi mông của cô lên sau đó ngay tại miệng huyệt của cô vật nam tính của anh lại cọ cọ rồi 'phụt' một tiếng, côn thịt lại một đường trơn trượt mà xông vào 'con đường tình yêu'.
"Ân~...a...Hạo~... trướng, trướng quá... mau, mau ra ngoài...a...ha..." Lục Vũ Hạo bắt lấy đôi mông của cô mà chuyển động làm cô rên lên từng tiếng vang vọng trong phòng tắm.
"Không được đâu! Anh chưa có bắn." Lại phát ra một lời hiển nhiên đầy ý cười.
Hoa động lúc nãy đã làm qua, bên trong cũng ẩm ướt không kém nhưng côn thịt chỉ mới đi ra một lát, hoa động như niệm chú mà kẹp chặt lại làm côn thịt di chuyển có chút khó khăn.
Côn thịt ma sát chầm chậm, đều đều lên tường thịt nộn nộn, cảm nhận từng chút ấm áp, cảm nhận từng cảm giác bao lấy, mút lấy mút để, hút thật sâu côn thịt vào của hoa mật.
Dần dần, cô động mông vô thức phối hợp với nhịp đưa đẩy của Lục Vũ Hạo, tiếng rên rỉ dần dần tràn ra: "Ừm...a...ha..."
Tốc độ luân động ngày nhanh, mạnh khiến cho mỗi lần đâm vào hai cánh hoa lật lên lật xuống, cơ hồ có thể thấy hoa môi ban đầu đã sưng tấy đỏ bây giờ lại còn sưng đỏ đến đáng thương hơn.
Lục Vũ Hạo thả một chân của Lâm Bội Bội xuống, chân bên kia vẫn vắt trên eo anh, cả người dựa vào lồng ngực ấm áp phía đối diện, lối đi vào tiểu khu được mở rộng hơn giúp Lục Vũ Hạo di chuyển càng thuận lợi, cảm giác sung sướng bắt đầu đánh bay lí trí hai người.
"...Ôm em..." Lâm Bội Bội ngẩng đầu, tràn đầy xuân tình.
Lục Vũ Hạo đáp lại bằng cách hôn lên đôi môi hồng nhuận kia rồi nâng mông cô lên, thanh cứng rắn nóng bỏng đâm mạnh vào hoa tâm- nơi yếu đuối nhất của cô.
"A~...ưm..." Lâm Bội Bội bị anh đâm mạnh như vậy vào hoa tâm liền kêu lên một tiếng, sóng khoái cảm lan đến khắp cơ thể. Cô vừa thấy sung sướng vừa thấy bực tức, thật ngu ngốc khi cô nghĩ rằng sáng nay anh làm việc thật nhẹ nhàng, trong khi biết rõ anh là sói đói như thế nào!
Lục Vũ Hạo lại bế cô lên, vừa đi vừa đâm mạnh vào trong làm phía dưới là một mãnh hỗn độn.
Anh đặt cô ngồi lên bệ rửa mặt, chiếc eo cường tráng vẫn miệt mài rong đuổi.
Lâm Bội Bội nhìn anh rồi lại nhíu mày nhìn nơi nữ tính của mình vì lên cao trào quá nhiều mà run rẩy, mấp mấy không ngừng,"Muốn hỏng...a..."
Bên trong mật huyệt quá ấm áp, động tác ra vào của Lục Vũ Hạo không hề ngừng lại, anh ôm chặt lấy cô trong lòng, hôn hôn lên đôi môi cứ phát ra tiếng kêu mê hoặc. Nơi tiểu khu ẩm ướt phun ra nuốt vào, hai túi ngọc run lên, tinh dịch liền theo cao trào của Lâm Bội Bội bắn ra theo.
"...Hạo... anh, anh lại bắn vào trong. Lỡ... lỡ có thai thì sao?" Trải qua dư vị cao trào, bây giờ Lâm Bội Bội mới nhớ ra, đêm qua cả hai lần Lục Vũ Hạo đều bắn vào bên trong cô, bây giờ lại bắn vào trong nữa, mà đây không phải thời kì an toàn của cô, như vậy sẽ dễ có thai.
"Ngốc!" Lục Vũ Hạo búng lên trán cô, cười:"Có thai thì sinh đứa bé ra, chả lẽ anh không nuôi nổi em với con gái yêu của chúng ta sao?"
"Con...con gái yêu gì ở đây chứ! Ai nói em sẽ sinh cho anh!" Lâm Bội Bội bị lời nói của anh nào đó làn cho mặt vốn đã đỏ nay còn đỏ hơn, rồi lại nhớ đến một chuyện:"Với lại, chắc gì bà nội cho chúng ta cưới nhau mà sinh con chứ! Cái hôn ước k--- ưm~"
"Không được nói như vậy! Bảo bối thì phải cưới anh và sinh tiểu bảo bối cho anh... không ai cấm được chúng ta hết." Nghe cô nói, lòng anh có chút đau vì đã che dấu cô, anh nhắm lấy cái môi lưỡi kia mà nuốt hết lời nói đằng sau của cô rồi sủng nịnh cô nói.
"Nhưng..."
"Không nhưng gì hết! Em còn nói vậy anh liền đè em ra, làm em cho em thai sau đó đem đến bà nội để bà nội xử lí!"
"Em biết rồi..."
"Ọt...ọt..." Lúc tối Lâm Bội Bội ăn không nhiều rồi còn bị Lục Vũ Hạo đè ra vận động mạnh như vậy giờ cái bụng đáng thương của cô đã đói meo rồi.
"Em vào bồn tắm tắm lại chút đi. Anh xuống làm đồ ăn." Nói rồi Lục Vũ Hạo bế cô vào bồn tắm cho cô ngăm nước nóng, còn mình thì tắm lại vòi sen thật nhanh rồi đi ra ngoài thay đồ và xuống bếp nấu bữa sáng.
...
Từ từ lết cái thân mệt mỏi của mình xuống, Lâm Bội Bội bỗng nghe thấy mùi thức ăn thơm ngon liền phấn chấn tinh thần mà đi xuống nhanh.
Trời ngày hôm nay đã chuyển vào mùa đông, Lâm Bội Bội là mang một set quần jean xanh bạc và áo sơmi trắng phối thêm một chiếc áo len cổ tim màu đen, mang một đôi giày da ngang mắc cá và thêm một chiếc balo vừa vừa màu đen đeo ngang. Cô dùng chiếc kẹp bạc mà Lục Vũ Hạo tặng cô dắt phần tóc mái của mình, còn để thả phần tóc dài mượt mà không kém phần sóng lượn.
Lục Vũ Hạo vẫn đống bộ như mọi ngày, vẫn là sơmi trắng, vest đen, giày da, caravat đen nốt và tóc bổ luống. Mà trên chiếc caravat đen vẫn là chiếc kẹp cùng kiểu với chiếc kẹp anh tặng Lâm Bội Bội như mọi ngày.
Anh bưng ra hai chén cháo thịt nai của mẹ Lục chuẩn bị cùng hai li sữa nóng.
"Mau ngồi xuống ăn thôi." Trên môi Lục Vũ Hạo sáng giờ vẫn là một nụ cười thõa mãn.
"Ừm." Lâm Bội Bội ngồi xuống, cầm lấy li sữa uống một ngụm.
"Em đã bôi thuốc cho 'huyệt nhỏ' chưa?" Ngồi xuống bên cạnh cô, vén tóc ra sau tai cô hỏi.
"Hả? Khụ...khụ..." Cô sặc sữa.
Lục Vũ Hạo đem giấy lau cho cô.
"Anh thấy nó sưng lắm, còn run không ngừng, phải bôi thuốc nếu---"
"Anh thôi đi mà! Người ta đã bôi rồi!" Lâm Bội Bội tay đẩy đẩy người anh.
Làm sao mà cô không bôi cho được! Miệng huyệt của cô bị anh làm đến sưng tấy đỏ lên, rát vô cùng. Không những vậy, khắp người cô toàn là vết xanh tím do anh mạnh bạo bóp lấy bóp để rồi cắn hôn ngấu nghiến, nhất là ở ngực, cùng cổ rồi môi của cô nữa, không nơi nào là không có! Cô phải dùng cả ống thuốc mới bôi hết mấy dấu kia.
Nghĩ lại mà tức!
Nhưng mà cô cũng thấy tội cho anh! Đêm qua không biết sao cô cũng lại quá mạnh bạo đi. Trên bả vai, cánh tay, lồng ngực, cổ, eo, hông gì của anh cũng bị cô cào cấu đến gần như búng ra máu. Mà ở cổ thì... bao nhiêu dấu anh đóng chủ quyền lên cô thì bấy nhiêu dấu cô đều đóng lên lại.
"Ừm. Mau ăn hết cháo rồi uống sữa, anh đưa em tới bệnh viện."
Cả hai nhanh chóng ăn xong bữa sáng rồi Lục Vũ Hạo lái xe chở Lâm Bội Bội đến bệnh viện trung ương số 2 của Lâm gia.