Chương 8
Suýt chút nữa tôi đã hét toáng lên rồi, cũng may là tôi vẫn kìm chế được.
Sau khi dìu tôi vào phòng, Lục Thâm lại dìu tôi nằm xuống giường.
"Bà xã, buồn ngủ rồi thì ngủ đi."
Anh cũng nằm xuống ở bên cạnh tôi.
Không lâu sau đó, Lục Thâm cũng phát ra tiếng hít thở đều đặn.
"Ông xã?"
Tôi khẽ gọi một tiếng.
Sau khi thấy người kia không có phản ứng gì, tôi mới cẩn thận đỡ lấy bụng đi xuống giường.
Tôi vào nhà bếp, đ/ốt lá bùa thành tro xong rồi uống.
Một mùi tanh tưởi nồng nặc xông thẳng lên tới tận đỉnh đầu của tôi.
Thế nhưng tôi vẫn nén xuống.
Tôi lại đ/ốt ba nén nhang rồi đi vòng quanh giường.
Nhưng vừa đi thì bụng của tôi lại đ/au quặn lên từng cơn.
Đứa bé trong bụng đang liều mạng đạp vào bụng tôi.
Dường như nó không muốn cho tôi tiếp tục đi nữa.
Tôi cắn ch/ặt răng, mặc dù đầu đổ đầy mồ hôi nhưng tôi cũng phải kiên trì đi cho xong.
Vào lúc tôi đang đi vòng cuối cùng, một bàn tay bỗng nhiên nắm lấy tôi.
Tôi sợ hãi hét một tiếng, quay đầu lại đã thấy Lục Thâm không biết đã tỉnh lại từ bao giờ.
Trong bóng tối, con ngươi của anh lại lộ ra vừa đen vừa lớn.
"Em đang làm gì thế này?"
Môi tôi r/un r/ẩy mấy đợt, sốt sắng đến mức không nói được thành tiếng.
Lục Thâm gi/ật lấy nhang trong tay tôi.
Giây sau đó, sắc mặt của anh trở nên vô cùng khó coi.
"Em làm như này là đang hại ch*t con của chúng ta đó!"
Chuyện tới nước này rồi, tôi cũng không giả vờ nữa.
Tôi che bụng lại, lùi về sau hai bước, cười lạnh mà nói:
"Con gì chứ? Rốt cuộc thì cái thứ đang ở trong bụng của tôi là gì?"
"Loại quái vật hút m/áu người này không phải là con của tôi!"
Tôi hét lớn về phía Lục Thâm.
Người kia lại dùng ánh mắt kh/iếp s/ợ nhìn về phía tôi.
"Em đang nói gì thế? Cái gì mà quái vật hút m/áu người?"
Tôi lạnh lùng nhìn chằm chằm anh, lấy điện thoại ra muốn tìm lại nhật ký livestream.
Nhưng lúc cho phát lại đoạn livestream, tôi lại thoáng sửng sốt.
Chỉ thấy tôi dùng d/ao c/ắt ngón tay của mình rồi thoa m/áu lên trên bụng.