Đi đăng ký kết hôn
“Sao vậy? Lẽ nào em không muốn kết hôn với anh sao?”
Thấy Giang Tiêu Tiêu không trả lời, Cận Tri Thận nói với giọng tủi thân.
Giang Tiêu Tiêu hãy còn đang kinh ngạc, chợt nghe thấy giọng điệu oán trách của Cận Tri Thận thì không nhịn được mà bật cười.
“Gì vậy… em chỉ là nhất thời không phản ứng kịp thôi mà”
“Với lại, có ai như anh không cơ chứ, nói đăng ký kết hôn sao mà đơn giản như thế.”
Giang Tiêu Tiêu vừa nghĩ sắp phải trở thành vợ của anh, thành người phụ nữ duy nhất của anh trong đời này, cô lại cảm thấy có chút khó tin.
“Anh muốn ngày này đến từ lâu rồi, cũng không tính là bất ngờ, anh chỉ sợ em chưa chuẩn bị tinh thần để kết hôn với anh, thế nên mới nhẫn nhịn đến giờ.”.
Cận Tri Thận nói rồi đứng dậy khỏi ghế sô pha, anh quỳ một chân trên mặt đất, nói với cô bằng giọng thâm tình: “Tiêu Tiêu, em có bằng lòng trở thành vợ anh không?”
“Em đồng ý, em đồng ý, em đồng ý!”
Giang Tiêu Tiêu nói ba lần liên tục, cảm động đến rơi nước mắt.