Chương 14
Tôi ngân nga khúc hát, thay lên tấm da của Lục Chuẩn.
Khi tôi bước xuống lầu, vừa đúng lúc lướt ngang một người đàn ông khôi ngô tuấn tú.
Tôi nghe thấy cậu ta lẩm bẩm trong miệng một cách gấp gáp: “Sao không nghe điện thoại thế, rõ ràng đúng là địa chỉ ở đây mà.”
Tôi tò mò nhìn cậu ta một cái.
Người này trên tay còn cầm cái gương bát quái.
Rất rõ ràng, người này chính là cái tên Vân Thăng đang tìm tôi.
Tôi mở miệng bật cười thành tiếng.
Địa chỉ mà tôi gửi cho Vân Thăng, đúng là ở tiểu khu này.
Nhưng địa chỉ chính x/á/c mà tôi đưa, là ở tòa nhà đối diện.
Trong gương bát quái, vừa đúng lúc hiện ra hình dáng thật của tôi.
Toàn thân là thịt với m/áu, giống như một con quái vật không có da vậy.
Vân Thăng khựng lại, dùng sức nắm ch/ặt lấy tôi.
“Ngươi là… cái chủ kênh livestream đó, không… không đúng! Ngươi là Bì thi! Da của anh ta đã bị ngươi lấy đi rồi!”
Tôi mím môi: “Tôi không hiểu cậu đang nói gì….”
Vân Thăng phẫn nộ nhìn tôi.
“Bì thi, ngươi đừng hòng chạy thoát!”
Cậu ta vừa nói ra, đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
Mắt tôi đỏ hoe, ngã ra đất một cách dịu dàng.
“Dù cho tôi không chấp nhận lời theo đuổi của cậu, cậu cũng không thể dùng cái lý do nực cười này đổ oan cho tôi được chứ….”
“Cậu đi về đi, tôi thật sự không thích đàn ông.”
Vân Thăng tức đến nhăn nhó mặt mày: “Ngươi nói nhảm gì vậy?”
Những người vây quanh xem kịch hay ngày càng nhiều, rất nhiều người đang bàn tán xôn xao.
Vân Thăng nghiến răng nhìn tôi, lớn tiếng hét: “Bì thi, ta không tha cho ngươi đâu!”
Nói xong, cậu ta phẫn nộ rời đi.
Tôi từ từ đứng dậy, phủi bụi trên quần áo.
Nhưng tôi không ngờ rằng, vừa ra khỏi tiểu khu không bao lâu, một mũi kim đ/âm vào sau gáy tôi.
“Đại ca, đã bắt được mục tiêu rồi!”
Một người đàn ông áo đen hạ giọng nói nhỏ vào điện thoại.
Tôi không biết hắn muốn làm gì, nhưng tôi vẫn giả bộ mất đi ý thức.
Nhưng tôi làm thế nào cũng không ngờ được, thế mà tôi bị bọn chúng b/án sang Miến Điện.
Nhà máy da người lớn nhất thế giới.
Thì ra bọn người này sớm đã nhìn trúng Lục Chuẩn.
Nhưng bọn chúng không hề biết rằng, hành động bắt tôi đi của ngày hôm nay, sẽ mang đến cho bọn chúng một cơn á/c mộng đ/áng s/ợ thế nào.
- Hết -