Câu Chuyện Bách Hợp Về Con Bé Mượn Tiền Khắp Nơi Tiêu Xài Phung Phí Rồi Trả Nợ Tuột Quần
Chương 3 Không Sao, Con Có Thể Cưới Chị Nha!
“Tiểu ly, tiểu lẫm, mẹ về rồi.
“Mẹ, chào mừng mẹ đã về!” Hạ Lẫm là người đầu tiên chạy ra khi nghe thấy tiếng mẹ gọi, mặc dù cô đang xem phim bách hợp ngon lành, tiếp đó cô vô cùng nhiệt tình ôm lấy người mẹ đã bận bịu cả ngày.
“Mẹ, chào mừng mẹ đã về!” Hạ Ly cũng đi từ trong phòng ra được, cô đưa mắt nhìn ‘Chị Gái’ khoảng 24-25 tuổi rồi mới chào hỏi.
Mặc dù nhìn thì thật sự rất giống một người ngự tỷ khoảng 24-25 tuổi, nhưng Hạ Ly biết, mẹ của cô Hạ Nguyệt Tình đã 36 tuổi, là một người phụ nữ rất dịu dàng.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao cô là mẹ đơn thân mà lại không màng tới chuyện tình duyên nữa.
Đã là người bôn ba bận rộn thì sẽ không có tâm trạng nói tình nói yêu.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là vì cô đã có hai người con gái mà cô cực kỳ yêu thương, cô đã không còn chút yêu nào dành cho người khác nữa.
“Mẹ đã về, tiểu lẫm, tiểu ly.” Hạ Nguyệt Tình mỉm cười xoa xoa đầu Hạ Lẫm rồi lại nhéo nhéo mặt Hạ Ly.
Lần đầu tiên bị mẹ nhéo gương mặt, nói thế nào nhỉ? Hạ Ly cảm thấy rất ấm áp, đồng thời cũng có chút ngượng ngùng vì cô không phải là con gái thật của mẹ mà lại được mẹ yêu thương, rất áy náy.
Điều này làm cho Hạ Ly càng muốn làm một người con gái tốt, cô muốn tiếp tục duy trì mối quan hệ mẹ con ấm áp này nên cô sẽ không để cho mẹ biết mình thiếu người ngoài cực kỳ nhiều tiền.
Chính xác, trong suy nghĩ của Hạ Ly thì mẹ không chỉ là người chăm sóc cái nhà này mà còn là cái trụ cột duy nhất trong nhà.
Mẹ đã trả giá quá nhiều, Hạ Ly không muốn tăng thêm gánh nặng cho bà.
“Tiểu ly, tiểu lẫm, ngày mai là thứ hai, hai con làm xong bài tập về nhà chưa?” Là một người mẹ, Hạ Nguyệt Tình rất quan tâm tới chuyện học hành của hai cô công chúa.
“Con đã làm xong!” Học sinh giỏi ba năm liền như Hạ Lẫm không hề căng thẳng, có vẻ cô đã làm xong thật.
“Con... Con cũng đã làm xong......”
Nghe vậy, Hạ Ly không khỏi chột dạ vì lúc nào cô cũng nhờ bạn cùng lớp đồng thời cũng là bạn thân từ nhỏ tên Lý Thi Kỳ giúp cô làm.
Hây da, đúng là đáng yêu thì cái quái gì cũng thành hiện thực, Hạ Ly đời trước không muốn làm bài tập về nhà thì chỉ cần ‘Hu hu hu’ cầu viện người khác là tự động có một đám người vô cùng vui vẻ giúp cô, hoàn toàn không khác gì một nàng công chúa được mọi người cưng chìu.
Hơn nữa, nếu như Hạ Ly không nhớ lầm thì cô bạn thân từ nhỏ này còn là lớp trưởng lớp cô học và đương nhiên là Hạ Ly cũng thiếu nợ cô không ít tiền, tính nhẩm cũng khoảng 4 vạn, gần một nửa trong số đó được cô dùng để ăn cơm trưa, vậy nên Hạ Ly còn có biệt danh cho Lý Thi Kỳ là phiếu ăn cơm.
“Hầy~”
Nghĩ tới cô bạn thân mấy năm nay đều mua sẵn cơm trưa cho bản thân để không phải xếp hàng chờ tới lượt, Hạ Ly cảm thấy cô không chỉ thiếu Lý Thi Kỳ tiền bạc mà còn thiếu không ít ân tình, cô thật sự không biết nên bồi thường thế nào để bản thân không cảm thấy áy náy.
“Chị, sao vậy? Sao chị lại than thở?” Hạ Lẫm ở kế bên hỏi han.
“Không... Không có gì, chỉ là chị vừa mới nhớ tới vài chuyện chưa làm xong, chị muốn về phòng xem sao.” Hạ Ly chào đón mẹ về xong liền muốn lên phòng xem coi có thu hồi được bao nhiêu tiền hay không.
Dù chỉ là mười mấy vạn cũng được, ít nhất là cô sẽ có thể trả được những khoảng nợ rời rạc ít ỏi.
Như bạn thân từ nhỏ hoặc em gái thì dễ rồi, cô có thể từ từ tìm cách đi làm kiếm tiền trả nợ, thế nhưng Hạ Ly lại còn mượn tiền một vài người ‘Bạn ’ mà cô không hề có ấn tượng gì cả, những người đó được Hạ Ly năn nỉ cho mượn hai ba câu là móc tiền đưa luôn, những khoản nợ này cần phải trả sớm.
Mặc dù bây giờ tất cả mọi người học cùng một trường, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, nếu chủ nợ không thiếu tiền sẽ không đi đòi, nhưng nếu đối phương đột nhiên thiếu tiền mà Hạ Ly lại không có cách trả thì sẽ rất khó xử.
Cuối cùng cũng có một khách hàng nhắn tin, ấy vậy mà người này lại hỏi là Hạ Ly có mặc bộ đồ cosplay này hay chưa? Có phải con gái hay không? Có ảnh chụp gì đó hay không?
Vừa nghĩ rằng người này là một người đàn ông, đặc biệt là còn là một tên biến thái muốn ngửi đồ mình mặc, dùng hình ảnh của mình để làm chuyện 18+ gì đó, Hạ Ly lập tức rùng mình lạnh sống lưng, cô yên lặng click chặn tin nhắn rồi tiếp tục chờ xem coi có khách hàng nào khác muốn mua đồ hay không.
“Ăn cơm đi tiểu ly.”
“Ăn cơm đi, chị!”
“Con tới liền!” Đã lâu rồi không được người thân gọi đi ăn cơm, Hạ Ly cảm thấy ấm ấp một cách khó hiểu.
Cũng có thể là nhờ thiếu tình thương gia đình nên Hạ Ly mới dễ dàng hoá thành con gái, chị gái trong gia đình này.
“Chị, hôm nay món măng xào thịt là do em làm đó, chị ăn thử coi có hợp khẩu vị hay không!”
Hạ Ly vừa mới ra khỏi phòng còn chưa ngồi lên ghế thì Hạ Lẫm đã chờ không kịp gấp một chút đồ ăn vào trong chén của Hạ Ly.
Muốn có được trái tim người khác thì phải bắt được dạ dày người đó trước!
Hạ Lẫm đã cân nhắc tới chuyện trong cuộc sống sau này chị cô sẽ không xuống bếp nên cô muốn nấu ăn thật giỏi để sau này có thể làm ra những món mà chị thích ăn nhất, mấy tháng nay cô đã cố gắng học nấu ăn theo mẹ.
“Đúng vậy, món măng xào thịt tối hôm nay được nấu bởi một mình em gái con, hơn nữa lại còn rất ngon, ngay cả mẹ còn phải bất ngờ, còn con lớn hơn em gái hai tuổi mà không biết nấu nướng, hiện tại là lúc con theo mẹ học nấu nướng, nếu không sau này sẽ không gả được.” Hạ Nguyệt Tình tán thưởng Hạ Lẫm đồng thời cũng hơi nghiêm túc căn dặn Hạ Ly một phen.
“Con...”
Con không muốn gả cho người ta!
Mặc dù linh hồn con trai của Hạ Ly rất muốn phản bác, nhưng hiện tại thân thể Hạ Ly là nữ, vì không để cho mẹ nhìn ra điểm khác thường nên cô chọn cách im lặng.
Đúng vậy, chuyện bản thân lấy chồng còn làm cho cô cảm thấy khó chịu hơn việc trả nợ, cô tình nguyện sống đơn thân hoặc tìm một người con gái mà cô thích chứ cô sẽ không lập gia đình theo lời mẹ nói.
“Không sao, con có thể cưới chị! Con biết nấu cơm, về sau con còn có thể cố gắng kiếm tiền nên hoàn toàn có thể chăm sóc cho chị, chị không gả thì cũng không sao cả!” Hạ Lẫm nắm chắc thời cơ chế tạo một tấm khiên cho tương lai, sau này khi cô có được trái tim chị mình thì cô sẽ dùng những lời này để thuyết phục mẹ cô.
“Xằng bậy! Con và chị con đều là con gái, nào giờ đâu có chuyện nữ kết hôn với nữ!” Hạ Nguyệt Tình tức giận liếc nhìn Hạ Lẫm.
Vì là một người thường xuyên tiếp xúc với mạng xã hội nên tư tưởng của Hạ Nguyệt Tình không hề cổ hủ, thậm cô còn đọc qua một vài câu chuyện bách hợp ngoài đời thật, nhưng cô không dám nghĩ tới cảnh tượng hai đứa con gái của mình sẽ kết hôn với nhau.
Vì năm nay Hạ Lẫm mới chỉ 14 tuổi nên Hạ Nguyệt Tình không hề nghĩ nhiều về những lời nói này, cô chỉ coi nó như câu nói lỡ miệng của con nít.
“Hắc hắc hắc!” Hạ Lẫm nghe vậy liền không tiếp tục cãi mẹ nữa, cô cố ý nghiêng đầu cười nghịch ngợm với Hạ Ly đang đỏ mặt sau khi nghe thấy em gái muốn cưới mình.
“A ha ha..., em đừng nói bậy nữa, mau ăn cơm đi!” Hạ Ly không khỏi thẹn thùng lúng túng trả lời khi phát hiện em gái đang nhìn cô.
Lần đầu tiên linh hồn con trai trong thân xác con gái nghe thấy người khác nói là muốn cưới mình, hơn nữa đối phương không chỉ là con gái mà còn là em gái ruột, điều này làm cho Hạ Ly cảm thấy vừa nóng nảy vừa lúng túng.