Chàng rể chiến thần – Dương Chấn

Tiếu Ngạo Dư Sinh
Cập nhật:

Chương 44644: KHÔNG UỔNG CÔNG

Nghe được thanh âm Dương Chấn, ba ông lão gần như đồng thời toàn thân căng thẳng. Bạch Phong còn không chú ý tới thần sắc của ba ông già đã thay đổi, anh ta có ba ông lão làm chỗ dựa, ở trước mặt Dương Chấn lập tức khôi phục khuôn mặt phách lối, chỉ vào bóng lưng Dương Chấn nổi giận nói: "Nhóc con, cậu muốn chết sao, dám vũ nhục Hoàng đại sư!" "Tôi thật ra muốn nhìn, chờ một lúc Hoàng đại sư vặn đầu cậu xuống, cậu còn có thể tiếp tục cuồng vọng như thế hay không!" Dương Chấn không nói chuyện, chỉ là khinh thường cười cười. Thần sắc ông lão áo choàng vàng phức tạp ngưng trọng, trong lòng nói thầm: "Tại sao có thể có người giống đến như vậy? Bóng lưng này giống như đúc vị kia, ngay cả âm thanh cũng thế, chẳng lẽ...Thật là cậu ta?" "Hẳn là sẽ không trùng hợp như vậy chứ! Cậu ta có được thực lực như vậy, tất nhiên sẽ thừa cơ thu phục đại tông môn trung giới cổ võ, tuyệt đối sẽ không có thời gian tới đây!" "Trung giới cổ võ có nhiều linh vật thượng phẩm như vậy, chỉ riêng tông môn ta liền đã đủ cậu ta dùng, cậu ta chắc chắn sẽ không tới chỗ như thế này nhìn những đồ vật giá rẻ này!" "Không đúng, lời cậu ta vừa nói, tựa hồ biết ta?" Ông lão áo choàng vàng, từ đầu đến cuối không thể nào tiếp thu được bóng lưng thanh niên trước mắt là Dương Chấn, không ngừng mà tìm được lấy cớ nói không phải là Dương Chấn. Nhưng từ từ, bóng người trong đầu ông ta và bóng lưng trước mắt lúc này, không ngừng trùng điệp cùng một chỗ. Đúng lúc này, Dương Chấn xoay người, một mặt trêu chọc nhìn về phía mấy người, đồng thời nói: "Hoàng Hạc Phi, đã lâu không gặp, tôi đã tìm ông rất lâu!" Thì ra đại nhân vật Hoàng đại sư mà Bạch Phong chờ tới, chính là tông chủ Hoàng Hạc Phi của Thần Đan Tông lúc trước. Từ khi Dương Chấn mạnh mẽ xông ra từ bên trong Cửu Long Thần Lô, Hoàng Hạc Phi bị ông lão chòm râu dê mang theo chạy trối chết, từ đây liền không còn tin tức. Dương Chấn một lòng muốn tìm được Hoàng Hạc Phi rồi tự tay chém giết, nhưng tìm khắp toàn bộ thành Thanh Long, cũng không thể tìm tới cái bóng Hoàng Hạc Phi, Hoàng Hạc Phi phảng phất như bốc hơi khỏi nhân gian. Vốn Dương Chấn còn dự định lần này rời đi thế giới mới, chuyện thứ nhất chính là tìm được Hoàng Hạc Phi. Nhưng mà lần này đi theo Mã Tuân ra dạo chơi, liền trùng hợp gặp đến Hoàng Hạc Phi, đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu. Dương Chấn cũng là không cần lại dài dằng dặc tìm kiếm, giờ phút này cũng Iđã âm thầm quyết định trong lòng, hôm nay nhất định phải triệt để chém giết Hoàng Hạc Phi này ngay tại chỗ. "Quả nhiên là cậu!" Hoàng Hạc Phi không nhịn được mở miệng nói. Lần đầu tiên ông ta nhìn đến bóng lưng Dương Chấn liền bắt đầu cầu nguyện người thanh niên trước mắt không phải Dương Chấn, cũng không ngờ, rốt cuộc sự thật lại trái với thứ mong muốn. Dương Chấn đi về phía trước một bước: "Đã đưa tới cửa, vậy liền để lại cái mạng chó của các ông đi, lần này, tôi cũng sẽ không để cho ông chạy thoát!" Nghe được lời Dương Chấn, mọi người tại đây không một ai không cảm thấy kinh hãi. Bọn người Hoàng Hạc Phi nhìn thấy Dương Chấn đi tới phía trước, bọn họ theo bản năng hướng về sau lui một bước. Khóe miệng Bạch Phong giật giật, phát hiện hết thảy việc trước mắt, tựa hồ hoàn toàn khác biệt với dự liệu của anh ta. Bạch Phong nằm mơ cũng không ngờ tới, giờ phút này chỗ dựa lớn nhất của anh ta - Hoàng Hạc Phi, vậy mà tựa hồ cũng có mấy phần kiêng kị với Dương Chấn. Đám người núp ở phía xa quan sát, dù sao cũng đều là có tu vi trong người, tự nhiên có thể nghe được lời nói của hai người. Trong phút chốc bọn họ sôi trào, trên mặt từng người đều mang vẻ khó có thể tin. "Trời ạ, sao lại thế này? Hoàng đại sư vậy mà cũng kiêng kị người trẻ tuổi kia?" "Tôi vừa rồi lại còn đối đầu với anh ta, tôi đây là tìm đường chết, cũng may anh ta không hề để tôi vào mắt!"