Chương 117 - Quỷ lâu. (4)

Yếm Bút Tiêu Sinh
Nguồn: tamlinh247.us
Ở bên trong tiếng đàn, tựa như khiến người ta nhìn thấy, ở bên trong núi xanh lượn lờ kia, cầu nhỏ vượt sông, viện lạc gà gáy, tựa như một tiểu thôn trang tĩnh mịch hiện lên ở trước mắt. Quái vật bất khả tư nghị nghe cầm luật này, thùng thùng lui về phía sau, lúc này, trên người nó từng tầng sương mù tán đi, cuối cùng quái vật khổng lồ biến mất, sau khi sương mù tan hết, nơi nào có quái vật gì, một bóng người xuất hiện ở nơi đó, một cái bóng thướt tha, chỉ là nhìn bóng lưng của nàng, cũng có thể khuynh đảo chúng sinh, chỉ là một cái bóng lưng cũng có thể để vạn chúng ngoái đầu nhìn lại, đây tuyệt đối là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, đây tuyệt đối là vưu vật khoáng thế! Lại có ai nghĩ đến, một quái vật khiến người ta sởn hết cả gai ốc, bản tướng của nó lại là một tuyệt thế mỹ nữ. - Lưu Thủy Nhân Gia! - Tiểu Hà, quả nhiên là ngươi.