Chương 1874 Đây là hiệu quả cô ta muốn.

AK Nam
Nguồn: tamlinh247.us
Dưới ánh đèn sân khấu, trước ánh mắt của mọi người, Thôi Oánh đặt đôi bàn tay trên cây đàn rồi tấu lên khúc nhạc khiến người người say sưa. Ai cũng nghe rất say mê, cho dù rõ ràng có rất nhiều người nghe không hiểu nhưng họ vẫn bị tiếng nhạc du dương cảm hóa. Thôi Oánh thật sự rất phù hợp với hai chữ “công chúa”. Cô ta, thật sự rất giống nàng tiên từ trên trời giáng xuống, không vương khói bụi nhân gian, đẹp đến mức khiến người ta ngừng thở. Người đẹp như thế, tuyệt đối không phải là thứ người bình thường có thể có được. Ông cụ Thân một tay bưng chén trà, vừa uống vừa thưởng thức buổi biển diễn của Thôi Oánh, ông ta rất hưởng thụ giây phút này. Ngồi ở vị trí tốt nhất, tận hưởng buổi biểu diễn của nữ nghệ sĩ hàng đầu của tập đoàn Hoa Thượng, ông cụ Thân rất hưởng thụ cảm giác bề trên này, ông ta là một kẻ vô cùng sĩ diện và rất thích phô trương. Khi khúc nhạc đi tới đoạn cao trào nhất, dữ dội nhất, có một chuyện mà không ai ngờ tới đã xảy ra. Tiếng nhạc đột ngột dừng lại! Không biết tại sao Thôi Oánh lại đột nhiên dừng tay rồi ngồi bất động ở đó. Tất cả mọi người đều sững sờ, nhìn Thôi Oánh đang ở trên sân khấu. “Có chuyện gì vậy? Vừa mới đi đến đoạn cao trào nhất, tại sao lại đột ngột dừng lại. “Mẹ nó, vừa mới nghe nhập tâm, thế đã dừng lại rồi, không thích hợp đâu?” “Thôi Oánh sao vậy? Là đàn có vấn đề hay là hôm nay cô ấy thấy khó chịu trong người?” Không ai biết lý do là gì, họ đều xôn xao suy đoán, bất kể nói thế nào thì “sự cố biểu diễn này” cũng là chuyện ván đã đóng thuyền, không thoát được. Lúc mọi người còn đang nhốn nháo suy đoán, Thôi Oánh đã chủ động lên tiếng. Cô ta mỉm cười, nói với tất cả khán giả: “Các khán giả thân mến, xin lỗi, tôi không thể tiếp tục biểu diễn cho mọi người được nữa, bởi vì thời gian của tôi không còn nhiều, vẫn còn một chuyện quan trọng nữa tôi muốn nói với mọi người” Hå? Mọi người xôn xao nhìn nhau, chẳng hiểu Thôi Oánh có ý gì. Cái gì mà thời gian không còn nhiều nữa? Không lẽ hôm nay Thôi Oánh đến đây biểu diễn là thời gian cố định sao? Có khả năng này nhưng nếu Thôi Oánh muốn kéo dài thời gian, chắc hẳn cũng không có ai phản đối đâu nhỉ. Sao thời gian lại không đủ cơ chứ? Với cả, chuyện quan trọng hơn mà Thôi Oánh nói lại là chuyện gì nữa? Mang theo sự nghi ngờ sâu đậm, mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người của Thôi Oánh, Thôi Oánh vốn đã rất thu hút ánh nhìn của người khác, lúc này lại càng trở thành sự tồn tại duy nhất trong mắt tất cả mọi người. Đây là hiệu quả cô ta muốn. Chỉ thấy Thôi Oánh cầm một cái hộp đặt bên cạnh cây đàn piano lên rồi sau đó đặt nó lên trên cây đàn. Chiếc hộp màu đỏ thẫm, rất đẹp. Thôi Oánh nói: “Chuyện này rất quan trọng, chính là... tôi mắc phải một căn bệnh đặc biệt không thể nào chữa khỏi, hơn nữa đã đến giai đoạn cuối, tối nay tôi sẽ bị căn bệnh quái ác cướp đi mạng sống” Gì cơ? Mọi người đều trợn tròn mắt, há hốc miệng, thậm chí có rất nhiều người còn ngạc nhiên đến mức đứng ngã khỏi ghế ngồi. Nhưng đây đúng là một tin động trời. Nếu như những gì Thôi Oánh nói là đúng, vậy thì tiêu đề trang mới một tuần tới ở thành phố Yến đều sẽ bị chiếm đóng mất. So với mọi người, đám người ông cụ còn ngạc nhiên hơn. Ông cụ Thân nheo mắt lại, như thế là sao? Lẽ nào Thôi Oánh còn muốn vạch trần mình trước mặt mọi người sao?