Chồng ma của em
Chương 37 - Thứ ma sợ nhất không phải ánh sáng mặt trời mà là mưa
Vào thời điểm đó Triệu Hiểu còn rất nhỏ và đơn thuần không hiểu chuyện nên đã tin vào những gì mà họ nói, cậu rất nghe lời họ, mỗi ngày đều ăn cơm uống thuốc đúng giờ, cậu ta dần trưởng thành, lúc đó cũng có vài đứa trẻ bị nhốt cùng cậu ta nhưng không lâu sau liền bị dẫn đi và không hề quay trở lại, cậu †a đã từng hỏi đôi vợ chồng kia là những đứa trẻ kia đi đâu, đôi vợ chồng đó nói với những đứa trẻ đó sức khỏe tốt nên đều đến thành phố đi học rồi.
Cậu ta rất ghen ty nên càng nỗ lực rèn luyện sức khỏe, từ 6 đến 16 tuổi, cậu ta đã sống trong căn hầm đó tròn mười năm. Cuối cùng một ngày nọ, đôi vợ chồng kia đến kiểm tra sức khỏe cậu ta và nói, bây giờ cơ thể cậu ta rất khỏe mạnh, họ sẽ đưa cậu ta ra thế giới bên ngoài. Cậu ta vô cùng sung sướng và nghe theo lời họ nói, để đôi vợ chồng đó trói cậu lại và dẫn ra ngoài.
Nghe xong những gì mà Triệu Hiểu đã trải qua, bầu không khí bỗng trở nên trầm mặc, tôi cúi đầu bước đi, tâm trạng vừa nặng nề vừa phức tạp, cậu bé này lúc chết chỉ mới 16 tuổi nhưng lại trải qua một quá khứ bi thảm như vậy, nếu như đổi lại là tôi, nhất định sẽ không có can đảm đế hồi tưởng lại quá khứ đó, chứ đừng nói đến việc nhắc lại từng câu từng chữ một.