Phiên ngoại (3)

Kim Cảnh Hiền phá lệ phái ta mang một số hàng hóa ra khỏi cung điện, một số thứ mờ ám. Ta không buồn tìm hiểu xem nó là gì mà chỉ tìm người nhận hàng rồi đưa hắn mang về. Trên đường về hoàng cung, ta gặp một lão thầy bói nên dừng lại và nhờ ông bói cho tôi. Lão hỏi sinh thần bát tự của ta, nhắm mắt tính toán hồi lâu rồi nói: “Anh bạn trẻ, nửa đầu đời ngươi có vẻ không được thoải mái cho lắm”. À..." Tôi nhướng mày, nghĩ rằng tính toán của lão có vẻ khá chính x/á/c. "Nhưng đừng lo lắng, bất cứ điều gì người muốn sẽ được thực hiện." Kết quả này nằm trong dự đoán của ta, ta muốn trả tiền và rời đi, nhưng rồi đột nhiên ta hỏi: "Còn nhân duyên của ta thì sao?" Lão già tính toán lại và thốt lên: "Ồ! Thật thần kỳ. Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt." Ta nhìn lão: "???" Lão già cười nói: “Ta vừa mới gặp một người trẻ tuổi, ta nói hắn yếu ớt sống không quá 20, hắn tức gi/ận đ/á đổ sạp của ta. Nhìn xem, trên mặt đất vẫn còn rơi vãi, ta chưa nhặt hết... Nhưng hắn đúng là nghịch ngợm, nếu hắn không cho ta biết sinh thần bát tự thì làm sao ta có thể nói chính x/á/c được? Lão phu là thầy bói đệ nhất kinh thành này! Hắn suýt chút nữa đ/ập nát tấm biển..." Ta bị ông ấy làm cho bối rối: “Nhân duyên của ta, sống không quá 20? Không, chờ đã, phu nhân ta là đàn ông??” Lão đầu trên mặt lộ ra nụ cười bí ẩn: "Thiên cơ không được tiết lộ... Ta cho ngươi một lời khuyên, người ngươi thích chính là người có thể địch lại ngươi." “…” Chỉ vậy thôi, lời thầy bói chỉ có thể nghe bói thôi. Ta trả tiền rồi hồi cung, không nghĩ ngợi gì nữa.