Chương 11

浙三爷
Cập nhật:
Tôi nghe xong liền cau mày, hỏi người phụ nữ chiếc xe bus đó sau này thế nào. Bà ta nói không biết. Tôi lại chỉ tay vào ông cụ hút th/uốc trong tấm ảnh, hỏi ông ta có ở trên xe không. Bà ấy trả lời có, lão già này phì phèo th/uốc lá cả ngày, khiến người ta rất khó chịu. Trong bức ảnh còn có mấy người hóa trang kinh kịch, tôi chỉ tay vào bọn họ, người phụ nữ nói: “Hai người này hát rất hay, liên hoan văn nghệ tối hôm ấy còn nhận được khen thưởng. Trên đường về bọn họ cũng chẳng tẩy trang, còn rất nhiệt tình hát cho mọi người nghe, hai người bọn họ thật sự rất tốt.” Đầu tôi không ngừng ong ong, tôi hỏi thẳng bà ấy: “Ngày xảy ra t/ai n/ạn có phải là ngày 20 tháng 3 hay không?” Bà ta ngạc nhiên sửng sốt nhìn tôi, cuối cùng nói: “Lúc trước chuyện này không hề được lên báo, làm sao mà cậu lại biết được? Tiết mục văn nghệ của tôi ngày hôm đó còn nhận được giải thưởng, ngày trên giấy khen chính là 20 tháng 3!” Vậy là đúng rồi. Tôi có thể chắc chắn, dường như tôi đã đi lên chiếc xe bus vào đêm xảy ra t/ai n/ạn. Ông lão hút th/uốc, hoa đán hát kinh kịch. Nhưng chẳng biết vì sao ngày hôm đó vợ tôi cũng bị cuốn vào. Tôi chợt thắc mắc, liệu những vụ t/ai n/ạn đã xảy ra trên tuyến xe 377 đó liệu có liên quan gì đến chuyện này không? Nghĩ vậy, tôi bèn vội vàng lôi điện thoại ra, tìm ki/ếm tin tức liên quan đến thời gian xảy ra những sự cố trên tuyến xe đó rồi so sánh từng cái tên trên bức ảnh. Ngày 20 tháng 3 năm năm trước, nạn nhân Lý X Hồng đã nhảy ra khỏi xe bus 377, không may t/ử vo/ng. Ngày 20 tháng 3 ba năm trước, khi nạn nhân Trương X Phi đang điều khiển xe bus 377 thì lên cơn đ/au tim, gây ra một vụ t/ai n/ạn ô tô khiến nhiều người bị thương. Trong số những người đã mất chỉ có hai vợ chồng tôi là xuất hiện ở Đông Bắc, thậm chí vợ tôi còn bị mọi người x/á/c định rằng đã qu/a đ/ời vào năm 1993. Tại sao lại như vậy? Tôi nhanh chóng phát hiện ra điểm khác biệt giữa những sự cố này, cả tài xế và nữ hành khách kia đều xảy ra chuyện khi xe còn đang ở trong đường hầm, bọn họ vẫn chưa ra khỏi đường hầm. Tôi thì đã ngồi trên xe mãi cho đến khi chiếc xe đi ra khỏi đường hầm, không chỉ có vậy, lúc nhìn thấy vợ của mình ở trên xe, tôi có thể nhìn thấy cô ấy cũng ra khỏi đường hầm rồi. Tôi chợt nảy ra một suy nghĩ, lẽ nào khi ấy mọi người đều nhìn thấy cảnh tượng giống hệt như nhau? Lẽ nào người mà tôi đã gặp khi đó là cô ấy của năm 1993?