Chương 17.

Nghe muỗi kêu trên suối
Cập nhật:
Tôi tới muộn rồi. Vào ngày hẹn cuối cùng, nàng tiên cá vẫn luôn nhìn lên bầu trời, nhưng mãi không thấy bóng dáng tôi đâu. Một đội xe ngựa dừng trước nơi ở của chúng tôi, Nova nhàn nhã bước xuống xe ngựa, gõ cửa. Cửa hé ra gần một nửa, nàng tiên cá ở bên trong căng thẳng quan sát cảnh tượng bên ngoài. Nova cười khúc khích: "Công chúa, không tham gia vũ hội sao?" "Không đi, bà bà chưa trở lại, ta không đi đâu cả." Tiểu nhân ngư đáp một tiếng rồi đóng cửa lại. Phía sau cánh cửa, đột nhiên ánh mắt Nova trở nên hung á/c, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói: "Vũ hội lần này có rất nhiều nhân vật nổi tiếng tham gia, không ít chàng trai khôi ngô tài giỏi ở nước láng giềng cũng tới, công chúa đẹp như vậy, nói không chừng có thể gặp được người thích mình thì sao?" "Không đi." "Vũ hội lần này, sứ thần các nước mang bảo vật quý hiếm của nước họ tới cho chúng ta thưởng thức, trong đó có chim sơn ca chỉ cần lên dây cót là có thể nói chuyện, có một chiếc hộp đ/ốt lửa là có thể gọi ra ba con chó, còn có xe bí ngô do chuột kéo." "Không đi không đi không đi." Nàng tiên cá tránh ở phía sau cánh cửa liều mạng lắc đầu. "Ai, thôi vậy, em không đi, nhất định hoàng tử điện hạ sẽ rất cô đơn, vậy ta đành phải khiêu vũ cùng chàng vậy." "Chờ một chút!" Cửa két một tiếng mở ra, lộ ra ánh mắt hèn nhát lại giả vờ hung á/c của nàng tiên cá: "Ta đi!"