Chương 3.
M/a lực của tôi cảm ứng được có một người phụ nữ đang đi tới, tôi có chút lo lắng, theo như cốt truyện ban đầu, chính ngươi này đã dọa nàng tiên cá chạy mất, hoàng tử lầm tưởng nàng ta là người đã c/ứu hắn, kết truyện, hoàng tử cưới nàng ta này, nàng tiên cá hóa thành bọt biển. . .
Người tới không có ý tốt.
Nàng tiên cá cũng nghe được tiếng bước chân, nàng căng thẳng nhìn đuôi cá của mình, muốn trốn đi thật nhanh, không thể để cho loài người biết bí mật về người cá được.
Tôi kéo tay nàng lại: "Không được đi, đi rồi hoàng tử sẽ không phải là ngươi c/ứu nữa."
Tôi dùng m/a thuật biến đuôi cá của nàng thành hai chân của loài người, trên người biến ra một chiếc váy công chúa dài. Bản thân tôi thì hóa thành một hầu gái già nghiêm túc. Nàng tiên cá ngạc nhiên nhìn biến hóa trên người mình.
Cô gái kia đi tới, nàng ta rất xinh đẹp, giống như một đóa hoa huệ dại phủ đầy sương sớm, thậm chí không hề thua kém nàng tiên cá chút nào, chả trách trong nguyên tác hoàng tử sẽ lấy nàng ta.
Tôi chú ý tới một chi tiết, lúc nàng ta nhìn thấy chúng tôi, rõ ràng ánh mắt thoáng chút kinh ngạc, nàng ta kinh ngạc chuyện gì đây. . .