Chương 1068 "Nói đi, đến gặp bản gia chủ là vì chuyện gì?"

Mèo Yêu Thành Tinh
Nguồn: tamlinh247.us
"Đặc biệt là hai vị sư thúc Tông Hạo Cường và Phó Dương Hoa, chính bọn họ đã đưa Lý Thương về Loạn Thần Tông, giúp Loạn Thần Tông có được một thiên tài như vậy, đến lúc đó bản Tông chủ sẽ để một mình Lý Thương kính trà cho bọn họ." Nói đến đây, Đường Thư Kiếm thở dài một hơi: "Đáng tiếc, gần đây không biết Loạn Thần Tông bị thế lực nào nhắm vào, các cao thủ đến thế tục tổn thất hết đợt này đến đợt khác, phải chặt đầu đứa con bất hiếu kia của Lý Thương ở thế tục, để tâm trí của Lý Thương hoàn toàn thông suốt, đó mới là món quà tốt nhất cho hắn." Ngay khi Đường Thư Kiếm đang sắp xếp, một thuộc hạ vội vàng đi vào, trên mặt có vẻ hoảng loạn. "Tông chủ, xảy ra chuyện rồi." Đường Kiếm Thư nhíu mày, lộ ra vài phần tức giận. "Chuyện gì mà làm ầm ĩ vậy?" "Là hai vị Thái Thượng trưởng lão Tông Hạo Cường và Phó Dương Hoa, hồn bài của bọn họ đã vỡ nát." "Cái gì?" Ông ta vừa thốt ra câu này, cả đại điện lập tức chìm vào yên tĩnh. Vừa mới nói muốn để Lý Thương kính trà cho bọn họ, không ngờ bọn họ lại chết như vậy. Tuy là thực lực của hai vị Thái Thượng trưởng lão này không mạnh, nhưng vì có bối phận ở đó, lại có địa vị khá cao trong Loạn Thần Tông, chuyện bị người khác giết chẳng khác nào đang đánh vào mặt Loạn Thần Tông. "Rầm!" Khoảnh khắc tiếp theo, Đường Kiếm Thư đập một chưởng xuống bàn, chiếc bàn gỗ lập tức hóa thành bột mịn. "Đi, bản Tông chủ muốn tự mình đến thành Lôi Lăng xem sao." Tông chủ Loạn Thần Tông Đường Kiếm Thư tức giận, ngay lập tức các cấp cao khác cũng theo sát phía sau. Một giờ sau, Đường Thư Kiếm xuất hiện ở thành Lôi Lăng. Chỉ thấy trong căn phòng có hai thi thể không đầu nằm yên trên mặt đất, cổ của bọn họ bị vặn gãy, cả đầu cũng bị người ta lấy đi. Điểm mấu chốt là dấu vết giao đấu tại hiện trường không quá kịch liệt, nghĩa là hai vị sư thúc hoàn toàn bị người ta nghiền ép mà giết chết. "Có thể nghiền ép hai cường giả cảnh giới Nguyên Linh thì đối phương có thể là cảnh giới Nguyên Linh đỉnh phong hay thậm chí là cảnh giới Nguyên Cương, chắc là có cường giả cấp Chưởng giáo ra tay rồi." "Rốt cuộc là ai, ai đang nhắm vào Loạn Thần Tông?" Đường Kiếm Thư nắm chặt tay, lớn tiếng nói: "Để bản Tông chủ điều tra, ta muốn xem ai dám đối đầu với Loạn Thần Tông ta?" … Cùng lúc đó, tại một ngôi nhà cổ xưa ở khu vực thứ nhất của Di Tích Cấm, một lão giả đang đứng chắp tay dưới gốc cây cổ thụ, hoa rơi lả tả. Bây giờ rõ ràng là mùa đông, nhưng trong sân này lại như mùa hè. Đột nhiên bên ngoài truyền đến một giọng nói thận trọng. "Gia chủ, trưởng lão Bạch Hạc xin gặp." "Cho ông ta vào đi." Khoảnh khắc tiếp theo, cửa sân mở ra, chỉ thấy một người đàn ông mặc đồ trắng bước vào. Nếu Lý Quân ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra đó chính là Trưởng lão Nhậm Bạch Hạc của gia tộc họ Nhậm, người đã thăm dò anh lần trước. "Bạch Hạc, gia tộc họ Nhậm có tổng cộng hai trăm bốn mươi bảy trưởng lão, ông chỉ đứng thứ hai trăm hai mươi, năm đó bản gia chủ rất coi trọng ông đấy." Nghe lời này, Nhậm Bạch Hạc vội vàng cúi đầu: "Là Bạch Hạc vô năng, đã phụ lòng mong đợi của gia chủ." "Nghe nói một thời gian trước ông đã đến thế tục giới, bây giờ xem ra cũng không mang lại bao nhiêu thăng tiến cho ông nhỉ?" Lão giả ôn tồn nói, không thể nghe ra vui hay buồn. Nhậm Bạch Hạc gật đầu: "Thế tục giới lớn hơn Di Tích Cấm mấy trăm lần, cơ duyên cũng khó tìm, Bạch Hạc chẳng qua chỉ đi thử vận may mà thôi." "Nói đi, đến gặp bản gia chủ là vì chuyện gì?" Lão giả vẫn nhìn xa xăm, từ đầu đến cuối không hề quay đầu lại. "Kính bẩm gia chủ, thuộc hạ đến đây quả thật có một chuyện muốn bẩm báo."