Chương 1076 “Muốn thoát khỏi tay tôi, đúng là nằm mơ.”

Mèo Yêu Thành Tinh
Nguồn: tamlinh247.us
Trưởng lão của Loạn Thần Tông lạnh lùng nhìn Lý Quân rồi nở nụ cười đầy khinh bỉ. “Quả nhiên là cái thứ nghiệt chủng! Vốn dĩ tông chủ định lấy đầu cậu để làm lễ vật chúc mừng cho Lý Thương, hôm nay vừa đúng dịp, ba người chúng tôi sẽ thay mặt ông ấy thực hiện.” Trưởng lão Loạn Thần Tông nhìn chằm chằm Lý Quân, khí thế không ngừng dâng lên. Hai người kia cũng bước tới, đứng thành thế chân vạc với ông ta. Bên kia, Hoàng Phụ Bạch Hồng và người của gia tộc Hoàng Phủ đều vô cùng kinh ngạc. Ngày đó ở nhà Hoàng Phủ, vì e ngại Lý Quân có Kiếm Tông chống lưng nên bọn họ mới không làm gì hắn ta. Nhưng không ngờ, Lý Quân lại có năng lực giết chết cường giả cấp Chưởng Giáo. “Ầm!” Đối mặt với ba trưởng lão của Loạn Thần Tông, ánh mắt của Lý Quân vẫn lạnh như băng. Hắn bước một bước về phía trước, cả căn phòng rung chuyển. “Xem ra vết thương trên người Hoàng Phủ Hồng Thường là do các người gây ra. Hôm nay, tôi sẽ lấy đầu mấy người, gộp lại với Tông Hạo Cường rồi gửi tặng Lý Thương và Đường Kiếm Thư xem như quà gặp mặt.” Giọng của Lý Quân mang theo sát khí ngút trời, lúc này hắn giống như một sát thần. Khí thế cuồn cuộn. Trưởng lão Loạn Thần Tông cũng cảm thấy ngột thở, khí tức trên người dâng lên, muốn ngăn chặn Lý Quân. “Ranh con, muốn lấy đầu chúng tôi, để xem cậu có cái bản lĩnh đó không?” Một trưởng lão đạp mạnh xuống đất, sau đó lao thẳng về phía Lý Quân. Trên người ông ta toát ra một luồng khí thế đáng sợ như bão táp, khiến nhiều người phải che mặt né tránh. Hai trưởng lão còn lại cũng đồng loạt ra tay. Dù sao thì Lý Quân cũng là người có thể giết chết Thượng Quan Hoa Vũ, một cường giả cấp Chưởng Giáo, bọn họ không dám khinh thường. “Trong mắt tôi, ba người các ông chẳng khác nào kiến cỏ.” Đối mặt với ba trưởng lão của Loạn Thần Tông đang lao tới, Lý Quân xòe bàn tay, đập một chưởng xuống. Sóng khí bùng nổ, lửa nóng lan ra. Phần Thiên Chưởng. Hai luồng lực lượng va chạm, sinh ra một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa. “Rầm!” Ba trưởng lão Loạn Thần Tông như bướm lao vào lửa, ngay lập tức bị ngọn nuốt chửng. “Bịch bịch bịch.” Cơ thể bọn họ rơi xuống đất, máu tươi bắn tung tóe. Cả ba vị trưởng lão của Loạn Thần Tông đều bị một chưởng của Lý Quân đánh bay. Vị trưởng lão ra tay đầu tiên vừa định bò dậy thì Lý Quân đã đi tới trước mặt rồi đánh một chưởng vào giữa trán ông ta. “Rắc.” Máu trào ra từ miệng, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, sàn nhà dưới chân ông ta bị máu nhuộm đỏ. “Quỳ ở đây cho tôi.” Dứt lời, Lý Quân đá một cước, đối phương bay văng vào góc tường, bất động. “Đến lượt ông.” Một trưởng lão khác bị đè xuống, đầu gối quỳ trên mặt đất. Trưởng lão còn lại thấy tình trạng bi thảm của hai người kia thì vội vàng bỏ chạy, trong lòng đã vô cùng hoảng sợ. Nhưng ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên. “Muốn thoát khỏi tay tôi, đúng là nằm mơ.” Lý Quân vung tay đánh ra một chưởng, rồng lửa rít gào xuyên thủng qua lồng ngực đối phương. Cơ thể của ông ta đập mạnh xuống nền đất, toàn thân bị ngọn lửa thiêu rụi, cuối cùng cũng bỏ mạng. Đám người nhà Hoàng Phủ nhìn thấy cảnh tượng này thì mặt mày tái mét. Ba trưởng lão của Loạn Thần Tông cũng gần đạt tới cấp Chưởng Giáo, vậy mà chỉ trong chớp mắt, ba người thì một chết hai trọng thương, quả thật là đáng sợ.