Chương 1078 “Ầm đùng.”

Mèo Yêu Thành Tinh
Nguồn: tamlinh247.us
Âm thanh của Lý Quân giống như búa đánh trúng tim của Hoàng Phủ Bạch Hồng, vang vọng trong sảnh chính nhà Hoàng Phủ như thẩm phán. Trái tim của Hoàng Phủ Bạch Hồng thắt lại. Ông ta là gia chủ của nhà Hoàng Phủ, có địa vị cao trong khu 3 của Di Tích Cấm. Mà bây giờ lại bị một thanh niên đến từ thế tục, từng bị ông ta vô tình từ chối hỏi ông ta tự sát tạ tội hay kéo theo toàn bộ gia tộc Hoàng Phủ đi cùng. Đối phương quá ngông cuồng, không coi ông ta ra gì. Tuy thực lực của Lý Quân rất khủng bố, nhưng đây là địa bàn của nhà Hoàng Phủ. Ông ta không tin gia tộc mấy trăm năm như Hoàng Phủ lại không đấu nổi một thanh niên đến từ thế tục. Hoàng Phủ Bạch Hồng chậm rãi bước xuống, nhìn chằm chằm Lý Quân. “Ta đã quá coi thường ngươi rồi, nếu ngươi chỉ giết ba tên Loạn Thần Tông thì có lẽ chúng ta còn có thể giảng hòa.” “Dù sao Luyện Khí Sơn Trang có thể đứng ngoài cuộc trước ân oán của ngươi và Loạn Thần Tông. Nhưng ngươi không nên ra tay với người của Luyện Khí Sơn Trang, cũng không nên giết chết Hoàng Phủ Tịch Tài.” “Bây giờ dù phải sử dụng sức mạnh của cả gia tộc Hoàng Phủ thì ta cũng phải đánh chết ngươi.” Dứt lời, toàn bộ Luyện Khí Sơn Trang bắt đầu chấn động. Vô số luồng năng lượng mãnh liệt hội tụ lại trên người Hoàng Phủ Bạch Hồng. Đây là đại trận bảo vệ của một tông môn. Đứng trong trận pháp, dù có yếu hơn kẻ địch mấy cảnh giới thì cũng có thể đánh được. Đây mới là sự tự tin của Hoàng Phủ Bạch Hồng. Theo luồng năng lượng mãnh liệt kia, gió lốc bắt đầu xuất hiện trong sảnh chính, mặt đất bắt đầu nứt ra. Nếu nhìn từ bên ngoài thì có thể thấy trên không trung của Luyện Khí Sơn Trang bị một trận pháp sao năm cánh bao phủ. Ngay sau đó, một cột sáng giáng xuống, phủ lên người Hoàng Phủ Bạch Hồng. Đủ để biết được độ khủng bố suốt trăm năm của gia tộc Hoàng Phủ. Ông ta bước lên, xông về phía Lý Quân như hung thú. Kèm theo là kình khí khủng bố, như một con rồng đang rít gào. Thậm chí cả sảnh chính cũng bắt đầu dao động, như thể sắp không chịu nổi sức mạnh này. Một chiêu này tương đương với Nguyên Cương cảnh hậu kỳ. “Nhãi ranh, ngươi không nên chạy đến nhà Hoàng Phủ giương oai. Bây giờ ta phải cho ngươi biết thế nào là gia tộc thế gia trăm năm.” Vô số kình khí cuốn theo lốc xoáy tràn đến chỗ Lý Quân như xúc tua. Lý Quân nhếch miệng cười mỉa, thậm chí thực lực của đối phương còn thua cả Hồng Kiếm Minh. Đương nhiên, Hồng Kiếm Minh dựa vào thực lực chứ không phải mượn sức mạnh địa thế như này. Anh dơ đao lên, chém xuống. Thức thứ nhất của đao A Tị, Táng Địa. “Ầm đùng.” Ánh đao va chạm. Năng lượng kinh khủng bùng nổ, phòng ốc trong đại điện bị chia năm xẻ bảy. Vô số tộc nhân Hoàng Phủ xuất hiện với khuôn mặt xám xịt. Còn vị trí chỗ Hoàng Phủ Hồng Thường, Hoàng Phủ Cao Chiêm và hai gã trưởng lão của Loạn Thần Tông đang đứng bị một dòng khí vô hình bao vây nên không bị ảnh hưởng. Dưới sự va chạm này, Lý Quân vẫn thừa sức mạnh để bảo vệ người khác. Che chở Hoàng Phủ Hồng Thường là vì tình nghĩa, còn ba người khác thì anh muốn họ tận mắt nhìn thấy gia tộc Hoàng Phủ diệt vong. Bên ngoài đại điện gia tộc Hoàng Phủ. Lý Quân đứng trên một cột đá, tay cầm trường đao, sợi tóc bay bay. Trên bàn tay của Hoàng Phủ Bạch Hồng xuất hiện một vệt đỏ, cực kỳ chói mắt. Lúc này, Hoàng Phủ Bạch Hồng nheo mắt lại. Trong đợt chiến vừa rồi, ông ta hoàn toàn yếu thế hơn. “Nhãi ranh, ta không tin sức mạnh của ngươi có thể so được với sức mạnh của một gia tộc trăm năm.” Ngay sau đó, Hoàng Phủ Bạch Hồng bước ra một bước, mặt đất dưới chân bị dẫm thành một cái hố to.